Rời khỏi An Lạc cung, ba đại yêu rảo bước trên đường với những tâm trạng khác nhau. Chung quy lại đều là sự tức giận khi người mình thương bị nhòm ngó.
“Ngày trước nghe chuyện cung đấu, tranh sủng đến sức đầu mẻ trán của phi tần, hoàng hậu thấy thật đáng sợ. Tưởng thế nào chứ hóa ra cũng chỉ là mấy trò vặt vãnh” Hạ Lâm khinh thường nói, vẻ mặt cực kỳ khó coi.
“Thứ hương đấy không phải vật phẩm dễ có. Ả ta chắc chắn là được mẫu quốc trợ giúp” là một nước chư hầu nhỏ bé nhưng tham vọng cũng thật lớn.
Nghe đến đây, Lãnh Hàn lạnh lùng nhận xét “một con cờ ngu ngốc đến đáng thương. Chẳng trách so với vị trưởng tỷ của mình luôn ghen ghét, đố kỵ”
“kể nghe tí về tiểu sử của ả đi” Khúc Dạ Hành tò mò hỏi.
“Là công chúa nhưng đắc tội với con gái của hoàng hậu-đại công chúa nên từ bé bị đưa đến nhân gian nuôi dưỡng. Sau này mẫu thân đắc thế, nhận được sủng ái nên mới được đưa trở về” hắn lạnh nhạt nói.
“ chậc... Quả thật không có một chút khí chất của một vị công chúa nào” anh tấm tắc nói. Ả ta thật sự không biết rằng sự ganh ghét của bản thân dù có giấu kín vẫn bị ba con đại yêu nhìn thấu, chính nó khiến cô ta thật nực cười trong cái mác công chúa cao quý: “vậy thì chắc rằng cái hương kia là do mẫu thân Sở phi đưa tới rồi”
“ ừm... Nghe đâu vị vua kia mê đắm mẫu thân ả ta lắm, chỉ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tinh-cua-hoang-de/2877578/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.