Lụa trắng được ban xuống là vào buổi sáng, hình phạt tuy nói là do Hoàng đế ban xuống nhưng thực chất chẳng phải do cậu làm, Lãnh Hàn lấy danh đó muốn lập uy trong hậu cung cậu cũng không quản, với bản lĩnh của hắn thì sao mà không làm được nhưng hình phạt kia vẫn khiến cậu động tâm “ hazzz đáng tiếc, một đóa hoa xinh đẹp vậy mà...”
“Bé cưng... Nếu em thấy tiếc thì có thể cứu nàng ta, chỉ cần em thích...”giọng nói của hắn có chút ghen ghét đối với nữ nhân kia.
“Ý em không phải như vậy! Lãnh Hàn, anh tìm cách đưa người đó ra khỏi cung đi. Nhìn cô ấy chết đi em thực sự không nỡ” ánh mắt cậu có chút luyến tiếc khiến Lãnh Hàn đối diện dễ dàng nhận ra.
Hắn nói “bé cưng, đừng quên em là vua một nước, vì một nữ nhân động lòng trắc ẩn thế tuy không sai. Nếu em rút lại ý nói kia, thao cho nàng một con đường sống nhưng liệu nàng có thể làm được. Chưa cần trở về mẫu quốc, vị tỷ tỷ kia sẽ không cho nàng sống yên. Đó mới là thảm họa... Thân là hoàng đế... Em đừng quên”
Đúng, Lục Ảnh Quân sao có thể quên bản thân đang ngồi ở đâu nhưng... So với việc chém đầu đám tham quan, đám phản quốc thì ra tay với một người phụ nữ khó hơn nhiều. Bản thân cậu không động lòng trắc ẩn mà chỉ là có chút thương cảm cho số phận người phụ nữ ấy, cuối cùng cũng chỉ là con cờ có thể bỏ đi bất cứ lúc nào, nhất là trong xã hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tinh-cua-hoang-de/2877566/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.