nương nương, người làm tốt lắm. Đến lúc sự thành thì sự sủng ái của hoàng đế sẽ chỉ dành cho mình người” Bạch Y Vũ từ trong khoảng không bước ra, cung kính mà ngạo mạn nói với Mai phi.
trước thái độ của nàng ta, Mai phi thập phần khó chịu nói “ nhớ lấy lời nói này”
Bên phía Lục Ảnh Quân, Lãnh Hàn nhanh chóng phát hiện khí tức của Khúc Dạ Hành biến mất, nguồn sức mạnh kia cũng không còn dấu vết: “ chết tiệt, trúng kế rồi” Lãnh Hàn căm tức chửi bậy làm cho tâm trạng lo lắng của cậu càng thêm dâng cao “ thế nào rồi, anh nói mau”
“ Khúc Dạ Hành biến mất rồi”
“ cái gì? Ngay trong hoàng thành của trẫm mà cũng có kẻ dám ra tay. Người đâu” Lục Ảnh Quân đầy tức giận bộc phát gọi người “lập tức phong tỏa toàn thành lại cho ta. Đóng cổng tất cả các cung, không có lệnh của trẫm không ai được phép ra ngoài”
“Em bình tĩnh đã, tên đó không sao đâu đừng quá lo lắng” Lãnh Hàn vội vàng trấn an.
Khúc Dạ Hành biến mất không dấu vết được hai ngày, cùng thời gian đó, không khí trong triều cũng căng thẳng không kém. Trong khi tại Tân Sở, quân đội triều đình đang phải chiến đấu hết mình ngăn chặn bước chân của quân địch đột biến thì liên quan phía đông, phía bắc cùng cấp báo “ báo, Mộc quốc, bộ tộc Tây Vũ kết hợp cùng hai nước chư hầu kề cận đem quân xâm phạm lãnh thổ nước ta”
Choang- “ làm phản rồi, phản hết rồi! một lũ điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tinh-cua-hoang-de/2877543/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.