Chương trước
Chương sau
nương nương, người làm tốt lắm. Đến lúc sự thành thì sự sủng ái của hoàng đế sẽ chỉ dành cho mình người” Bạch Y Vũ từ trong khoảng không bước ra, cung kính mà ngạo mạn nói với Mai phi.

trước thái độ của nàng ta, Mai phi thập phần khó chịu nói “ nhớ lấy lời nói này”

Bên phía Lục Ảnh Quân, Lãnh Hàn nhanh chóng phát hiện khí tức của Khúc Dạ Hành biến mất, nguồn sức mạnh kia cũng không còn dấu vết: “ chết tiệt, trúng kế rồi” Lãnh Hàn căm tức chửi bậy làm cho tâm trạng lo lắng của cậu càng thêm dâng cao “ thế nào rồi, anh nói mau”

“ Khúc Dạ Hành biến mất rồi”

“ cái gì? Ngay trong hoàng thành của trẫm mà cũng có kẻ dám ra tay. Người đâu” Lục Ảnh Quân đầy tức giận bộc phát gọi người “lập tức phong tỏa toàn thành lại cho ta. Đóng cổng tất cả các cung, không có lệnh của trẫm không ai được phép ra ngoài”

“Em bình tĩnh đã, tên đó không sao đâu đừng quá lo lắng” Lãnh Hàn vội vàng trấn an.

Khúc Dạ Hành biến mất không dấu vết được hai ngày, cùng thời gian đó, không khí trong triều cũng căng thẳng không kém. Trong khi tại Tân Sở, quân đội triều đình đang phải chiến đấu hết mình ngăn chặn bước chân của quân địch đột biến thì liên quan phía đông, phía bắc cùng cấp báo “ báo, Mộc quốc, bộ tộc Tây Vũ kết hợp cùng hai nước chư hầu kề cận đem quân xâm phạm lãnh thổ nước ta”

Choang- “ làm phản rồi, phản hết rồi! một lũ điên với nhau” Lục Ảnh Quân tức giận bóp vỡ chén trà trong tay.

“ hoàng thượng, bọn họ... bọn họ nêu cao khẩu hiệu ‘ diệt yêu trừ ma, thức tỉnh quân vương’ạ” viên quan run rẩy bẩm báo.

“hồ ngôn loạn ngữ”

Tin tức đó bùng nổ không chỉ trong triều mà ngay cả dân gian cũng xôn xao nghị luận. Trong dân gian lưu truyền ấn bản kể về ba con yêu tinh chuyên đi mê hoặc lòng người dùng yêu thép thay đổi hình dáng, thân phận để tiếp cận thiên tử, làm rối loạn triều chính. Ấn bản được cho là đang ám chỉ Thần đế của Vân Lạc quốc được lưu truyền rộng rãi nhưng vẫn còn nhiều ngờ vực vì thực tế hoàng đế hiện tại không hề giống với việc bị yêu quái mê hoặc tâm trí, triều đình cũng không có dấu hiệu xuống dốc.

Người dân nửa tin nửa ngờ trước câu chuyện nhưng tin tức Vân Lạc quốc bị các nước chư hầu bắt tay phản bội là sự thực.



Trong triều, Lục Ảnh Quân lập tức cho người dẫn binh dẹp loạn, Vân Lạc quốc không thiếu nhất chính là tướng tài, quân đội được chia làm nhiều nhánh tiến hành công cuộc thảo phạt “ tất cả binh sĩ nghe rõ đây, quân địch dám xâm phạm lãnh thổ nước ta, không thể trách ta vi phạm quy ước khi xưa do tiên đế lập tên. Nay một đường tiến thẳng hoàng thành các nước, không để uy nghiêm của Vân Lạc đại đế quốc bị coi thường”

“ bệ hạ vạn tuế! Vạn tuế” cả hội trường vang dội khí thế hừng hực.

Triều đình khẩn trương thì hậu cung cũng căng thẳng không kém “ Tại sao tộc ta lại tham gia vào cuộc chiến, cha ta không thông báo một cái gì. Tại sao?” Mai phi bồn chồn cắn răng nói. Nàng ta sao lại không biết thực lực của Vân Lạc quốc cùng với các nước chư hầu, Rốt cuộc bộ tộc Tây Vũ dựa vào thế lực nào lại dám tấn công Vân Lạc quốc. Một khi thua trận,

2 / 3

bộ tộc Tây Vũ đứng mong còn tồn tại mà nàng công chúa là nàng đây sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ.

Tại Mẫn Hòa cung, Cát tần cũng trong trạng thái bồn chồn, lo lắng không yên, thấy thị nữ tiến vào vội hỏi “ có tin tức gì chưa?”

“ nương nương, toàn bộ các cung đều bị phong tỏa với bên ngoài, nô tỳ... nô tỳ...”

Chát_ ‘ vô dụng, cút đi” Mộc Linh tức giận quát. Vốn biết vị phụ hoàng kia của nàng có tham vọng lớn, không ngờ lại ngu xuẩn đi theo con đường này, Cát tần là lo lắng cho địa vị của bản thân hơn là an nguy của đất nước “ bản thân ta còn chưa có được thánh sủng của hoàng thượng, chưa lấy được bí mật quốc phòng, Bước 1 trong kế hoạch chưa xong mà phụ hoàng đã cả gan làm liều. Người không quan tâm đến đứa con gái này sao”

Bên phía Hạ Lâm, dường như động này đang âm thầm hút đi lực của anh, những đạo sức mạnh liên tục từ mọi phía chạy đến nhưng Hạ Lâm không cách nào đánh trả. Những đòn đánh của anh đều va vào hư không rồi bị động này hấp thụ hết.

“ phượng hoàng à, nhìn ngài nhảy múa thật đẹp” Bạch lão trong bóng tối say mê nhìn, điên cuồng nhìn những đòn đánh mạnh bạo mà anh tung ra.

“ lão già điên”



“ ha ha ha ha ja ......hahaha...”

Bên phía Khúc Dạ Hành, sau khi bị nguồn sáng kia bao lấy đưa đến một không gian khác,y vò đầu bứt tóc như đứa trẻ phải kiểm tra bài cũ: chuyện là y bị đưa vào trận pháp này mang tính chất gương, bốn phía đều là gương phẳng- Đây là một ma trận phải vận dụng mẹo mới có thể thoát ra chứ không phải sức mạnh. Nếu đánh vào mấy cái gương lớn đó thì bản thân y cũng sẽ bị phản phệ do chính sức mạnh của bản thân gây ra.

Mà mọi chuyện lại trùng hợp tới mức buồn cười, chuyện là ngày xưa lúc còn là một con yêu tinh vừa mới sinh, Khúc Dạ Hành đã được sư phụ vất vào ma trận y như vậy, đồng thời cũng đã được ông dạy cách phá giải... nhưng y quên mất rồi. Cuối cùng thì Khúc Dạ Hành cũng phải thừa nhận một chuyện “ đầu óc của mình củ chuối thật”

Trong trận pháp không phân rõ ngày đêm nhưng y biết bản thân mình đã đi lòng vòng trong đây phải trên một tuần rồi: “ biết Vậy ngày trước chăm chỉ học mưu kế của lão sư phụ thì bây giờ đâu khốn khó thế này” khổ nỗi thế không biết chữ lại, chuyện này mà chuyển ra ngoài thì còn đâu mặt mũi của một đại yêu quái chứ!!!

Đêm tối tại hoàng thành, một con quạ đen từ rừng rậm bay đến lẻn vào hậu cung, con quạ theo hướng Mẫn Hòa cung mà đến. Cát tần đang tắm thấy có vật thể lạ Bay vào giật mình đứng dậy dùng khăn che người, từ con quạ một người đàn ông không rõ mặt mũi hiện ra, toàn bộ người anh ta bao phủ một màu đen tuyền, trước khi để nàng ta thì thét lên, Anh ta đã đưa tay bịt miệng Cát tần “ Im miệng”

Mộc Linh bị dọa cho không dám động đậy, thân hình mềm nhũn, lúc này tên áo đen mới tiếp lời “ nghe đây, nội trong vòng một tuần ngươi phải tìm cách tách được hoàng thượng và hoàng hậu ra trong thời gian một nén nhang. đây là mệnh lệnh của cha ngươi” vừa dứt lời tiền biến mất để mặc nàng ta run rẩy ngồi bệt dưới sàn nhà.

Mộc Linh sợ hãi ôm cổ, phụ hoàng nàng ta làm sao vậy, đã đơn phương khởi binh đánh chiếm Vân Lạc quốc lại còn muốn lôi kéo nàng ta vào!!! Thật sự... thật sự là làm khó người khác, trong cung bây giờ lúc nào đế hậu cũng sát cạnh nhau không rời nửa bước, nàng

3 / 3

cũng mới diện thánh được có một lần,lấy lý do gì, làm cách nào tâchs được hai người họ ra. Một sự việc mà bất chấp nguy hiểm sai người thông báo với nàng ta như vậy!!!

Trong lúc Mộc Linh đang điên đang suy nghĩ thì tên áo đen kia trong hình dáng của con quạ không dễ dàng thoát ra khỏi hoàng thành. Từ Hạo Nghiêm đã dùng tuyệt kỹ cung thủ của mình bắn hạ hắn, đem xác quạ tinh trình lên thánh thượng. Đó là một con quạ mắt đỏ kỳ lạ, vừa nhìn qua, Lãnh Hàn đã biết “ đây là cấm thuật mổ sẻ cơ thể người để liên kết với động vật. Đám người Vu tộc kia tạo ra được con quạ này cũng mất không ít sức lực đâu”

“ con quạ này từ hướng hoàng cung bay ra, ắt hẳn đã liên lạc được với người trong cung rồi! Trong cung có nội gián” Lục Ảnh Quân chắc nịch nói “ ra lệnh cho ảnh vệ tăng cường kiểm soát trong cung, có gì bất thường phải ngay lập tức báo lên”

“ bé cưng, dường như đám người đó đang có ý định ly dán bốn người chúng ta ra, Khúc Dạ Hành và Hạ Lâm không có ở đây, tiếp theo chắc chắn chúng chuẩn bị chia cắt hai ta. Như vậy không bằng...” Lãnh Hàn đày ẩn ý nhìn Lục Ảnh Quân đang an vị ngồi trên long ỷ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.