“ em ấy... em ấy sao rồi” Lãnh Hàn sốt ruột hỏi thái y.
Trước sự sốt sắng của ba vị thần quân, từng vị thái y đều lần lượt tiến lên bắt mạch cho vị hoàng đế đang say giấc nồng kia. Xong mặt ai nấy cũng đều xám ngoét như ăn phải độc, người này đùn đẩy người nọ tiến lên thông báo cho thần quân.
Khúc Dạ Hành không chịu được cả mấy con bọ ngậy này lắc lư trực tiếp túm cổ áo ông lão già đầu nhất tra hỏi.
Vẻ mặt ông lão đúng kiểu sống trên đời không còn gì nuối tiếc thông báo “ thưa ba vị thần quân, sức khỏe của thánh thượng không có bất cứ vấn đề gì... chỉ là...”
“ Chỉ là làm sao... dong dài vừa thôi...” Hạ Lâm gắt gỏng nói.
“ lão nô... lão bắt ra hỉ mạch” lão ta vừa dứt lời, toàn bộ không gian rơi vào im lặng đến nỗi tiếng kim rơi có chăng cũng sẽ nghe rõ mồn một.
“...” ba con người chuẩn bị được lên chức cha bị tin vui đập choáng váng.
“ ưm... cái gì vậy” Lục Ảnh Quân ngủ đã đời rồi giờ mới tỉnh dậy, nhìn một đám thái y vây quanh mình, nhíu mày không vui “ sao vậy, lại tập trung đông thế này?”
Cậu vừa dứt lời thì đám thái y đã vắt chân lên cổ mà chạy, Để lại ba bức tượng gỗ đang trơ mình giữa không trung. Lục Ảnh Quân cố gắng bình ổn cảm xúc, có hơi chút ngắt ngủ: “ ba anh lại làm sao nữa đây”
Đồng loạt ba cái đầu máy móc quay sang nhìn cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tinh-cua-hoang-de/2877528/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.