Edit: Hàn Mai
Beta: Linxu
Trước cửa phòng tranh Chính Trực, hai con mèo đang cuộn ở một chỗ phơi nắng, cái đuôi dài thong thả phất phơ còn chủ nhân phòng tranh, trước ngực đeo một cái túi em bé, trong đó là con gái anh, anh như kăng-gu-ru ngồi ở cửa vẽ tranh.
Anh vẽ hai con mèo đang ngồi ngay cửa, cũng vẽ chính anh và công chúa nhỏ trong lòng anh.
Thời Nguyệt Minh y y nha nha chơi một hồi, dựa vào ngực Lạc Minh Kính ngủ. Lạc Minh Kính cụp mắt, cằm con gái có nước miếng nhưng không rơi xuống, bị chiếu lóe dưới ánh nắng mặt trời.
Anh cười, chuyển bút vẽ phác hoa nét mặt con gái khi ngủ.
Thời Mẫn chạy bộ về, lập tức tới trước mặt Lạc Minh Kính, muốn ôm Thời Nguyệt Minh: “Em chơi với con.”
“Không không không.” Hai tay Lạc Minh Kính che chở con gái, “Đã ngủ rồi.”
“Ngủ rồi thì thôi.” Thời Mẫn cười, hôn đầu nhỏ của con gái một cái rồi hôn Lạc Minh Kính một cái.
Lạc Minh Kính nói: “Lại một cái.”
“Ngày tám tháng sau làm tiệc cưới.” Thời Mẫn quấn tóc anh nói, “Tranh thủ lúc khí trời còn mát, làm cho xong để em yên tâm.”
Bỗng nhiên Lạc Minh Kính ngộ đạo: “Có phải họ Thời, đều muốn nhanh chóng kết hôn không?”
Trước kia anh cho rằng Thời Sở là một trường hợp đặc biệt nhưng không ngờ nửa năm qua, người bình tĩnh như Thời Mẫn cũng ngày ngày nhắc đến chuyện làm đám cưới.
“Khác nhau. Anh ấy là không cưới được nên lòng sốt ruột.” Thời Mẫn, “Em là cưới được mà chưa khoe được, sốt ruột.”
Thiếu chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tinh-chan-dai/729734/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.