Edit: Hàn Mai
Beta: Linxu
Đêm khuya, dưới lầu vang lên tiếng leng keng lạch cạch, tiếng nước chảy, tiếng ly cốc chạm vào nhau, tiếng di chuyển sofa, tiếng quét rác…
Thời Mẫn thức dậy, ngồi lên.
Đèn lầu một phòng vẽ bật sáng, nhìn phía góc rẽ nơi cầu thang, Thời Mẫn có thể thấy được ánh đèn mông lung chiếu lên tường.
Bên kia giường trống không, Thời Mẫn sờ sờ nửa phần đệm còn lại, đệm lạnh.
Xem ra Lạc Minh Kính đã rời giường lâu rồi.
Đồng hồ trên tường lặng lẽ nhích, kim giờ chỉ số hai.
Cô mặc quần áo, xoa xoa mặt, vươn mình xuống giường.
Qủa nhiên Lạc Minh Kính đang dọn dẹp vệ sinh, đèn phòng bếp đang mở nhưng người thì lại ở trước phòng vẽ tranh, cầm khăn lau quỳ trên sàn lau từng chút.
Thời Mẫn hỏi anh: “Anh đang giận sao?”
Lạc Minh Kính chỉ ngừng một lát rồi lắc đầu, im lặng.
Hứa Thiến Thiến từng nói với cô, khi tâm trạng không ổn, Lạc Minh Kính sẽ điên cuồng làm việc nhà, đây là phương pháp trút hết buồn phiền của anh.
Thời Mẫn kéo sofa, rửa hai trái táo, ngồi đối diện phòng vẽ, vừa nhìn anh vừa gọt vỏ táo, cô nói: “Chuyện còn lại cứ giao cho luật sư là được. Chứng cứ anh đưa ra đã quá đủ rồi, dù không đủ bằng chứng để trực tiếp chứng minh được ông ta ăn cắp ý tưởng sáng tạo của anh nhưng bên chúng em sẽ nghĩ biện pháp.”
Lạc Minh Kính ngồi dưới đất, cúi đầu, tóc rũ xuống trước mặt, anh vẫn không nói gì.
Lúc sáng, anh nghe luật sư phân tích căn kẽ, chứng cứ anh đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tinh-chan-dai/729703/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.