Mạnh Hạ ngắm nhìn Nhạc Nhạc đang ngủ say, thỉnh thoảng còn nức nở vài tiếng, cả trái tim của cô liền bị bóp chặt. Trên mặt của đứa nhỏ bị rạch 5 nhát dao, nhất là hai nhát ở bên thái dương, bác sỹ nói có lẽ về sau sẽ bị để lại sẹo. Nước mắt không ngăn được theo hai bên má của cô rơi xuống. Con bé chỉ là một đứa trẻ mà thôi, Kiều Dịch Kỳ tại sao lại có thể nhẫn tâm đến thế được? Cô ta không có trái tim sao? Mạnh Hạ nghĩ không ra! Cho dù có trả thù cô thế nào cũng được, nhưng đứa trẻ là vô tội.
Từ Dịch Phong ngồi ở bên cạnh cô, ánh mắt trầm trầm. Hai đứa bé được bình an thoát khỏi hiểm cảnh, lo âu trong lòng bọn họ cuối cùng cũng được giải phóng, nhưng mà bóng ma trong lòng bọn trẻ sợ là suốt đời này đều không quên đi được. Kiều Dịch Kỳ vẫn cho rằng Nhạc Nhạc là con của hắn và Mạnh Hạ, cho nên đem tất cả thù hận trút lên người của đứa bé. Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ xíu của Nhạc Nhạc, áy náy lấp đầy lục phủ ngũ tạng, đứa nhỏ lại bất an run rẩy. Đại khái là do thuốc tê đang dần dần tan đi nên cánh môi của Nhạc Nhạc không ngừng mấp máy than đau. Từ Dịch Phong mím căng môi quá đỗi, hận không thể nhận hết đau đớn thay cho đứa bé.
"Ba ba…." Tiểu Lãng sợ hãi kêu lên một tiếng, mở mắt ra, trên mặt tràn đầy hoảng hốt.
Từ Dịch Phong vội vàng ôm đứa bé qua mà an ủi: "Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong/3141890/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.