Từ Dịch Phong nhìn thấy vẻ mặt của cô dần dần trở nên kinh ngạc, tâm tình lại cảm thấy tốt hơn một cách khó hiểu. Khóe miệng của hắn tràn ra một nét cười trộm: "Miệng mở lớn như vậy làm gì? Giản Ninh lúc trước có mắt mà không có tròng, bây giờ đã hoàn toàn tỉnh ngộ rồi, Tiêu Ất, nha đầu đó không tồi." Con tim của người đàn ông đôi khi cũng có thể nhỏ hơn cả lỗ kim. Từ Dịch Phong vẫn luôn nhớ kỹ tiểu tử Giản Ninh kia đã nhảy vào phá rối chuyện của hai người bọn họ. 
Lời nói này, có mắt không tròng? Vậy hắn bây giờ cứ bám riết lấy Mạnh Tiêu và cô thì là thế nào đây? 
Cánh môi của Mạnh Hạ mấp máy, nghiêng người sang hướng đến hắn nở một nụ cười sáng rỡ: "Anh xác định là anh bây giờ trong mắt có tròng sao?" 
Từ Dịch Phong trợn mắt lên, cánh môi khô khốc run run. 
Tiêu Ất và Giản Ninh, nói tới việc này cũng một một chuyện thật là khéo léo, hai người cứ như vậy mà đối mặt với tất cả. Tiêu Ất đương nhiên biết rõ Giản Ninh đã từng có cảm tình đặc biệt với Mạnh Hạ, nhưng mà Tiêu Ất cũng là một cô gái thông minh. Ai mà không có một hai chuyện quá khứ, Giản Ninh, anh chàng này đều không giống với Từ Dịch Phong và Mạnh Tiêu. Trên người anh ấy có một loại khí chất trong sạch, thư thái tự nhiên. Vậy nên đại khái là hai người không có gì phải giấu giếm nhau, từ bạn bè tiện đà phát triển trở thành tình nhân. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong/3141886/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.