Từ nay về sau, anh vì em mà thủ thân như ngọc. [=)) Mắc cười chết ta.]
Động tác của Mạnh Hạ cứng ngắc đang nhấc ấm nước lên, nước tràn đầy ra ngoài, câu nói kia thật sự đã làm cho cô sôi trào đến mức muốn nhảy xuống biển. Cô rung động, nhưng mà ngoại trừ rung động ra thì cô đã không còn dũng khí để quay trở lại.
Đã sớm mai táng đi tình yêu, còn có thể lấy cái gì để làm lại? Cô khổ sở bất đắc dĩ cong cong khóe miệng.
"Mẹ, nước tràn hết ra rồi." Mạnh Lãng vội vàng lên tiếng.
Lúc Mạnh Hạ phản ứng kịp thì trên bàn đã đọng lại một tầng nước.
"Mẹ, làm việc thì phải toàn tâm toàn ý." Mạnh Lãng nghiêm trang nói ra.
Mạnh Hạ thật là muốn mếu, Mạnh Lãng nghiễm nhiên ra dáng một tiểu đại nhân. Ngày đó Mạnh Lãng gặp Từ Dịch Phong, buổi tối về nhà, cả người đều không còn giống như trước kia nữa. Trước khi đi ngủ, Mạnh Hạ có pha cho nhóc con một ly sữa. Lúc đi vào, liền chứng kiến nhóc ấy nằm sấp ở trên bàn, nghiêm túc vẽ tranh. Giữa bức tranh là một người đàn ông thân hình cao lớn, dưới ánh nắng sáng ngời, trải xuống một cái bóng thật dài, ở bên cạnh dắt một đứa bé, cảm giác thật ấm áp. Không khó để nghĩ ra được trong bức tranh của Tiểu Lãng chính là ai.
Tiểu Lãng cũng chỉ gặp qua hắn có hai lần, không nghĩ tới Từ Dịch Phong đã đi vào tâm linh của nhóc con thật sâu. Lúc Tiểu Lãng nói về hắn, Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong/3141877/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.