Đàm Dĩnh tức giận bỏ lại câu này rồi xoay người ra khỏi cửa, vừa mới lên xe, điện thoại di động liền rung động. Bà ấy nghe điện thoại mà sắc mặt càng lúc càng cứng ngắc.
"Giản Ninh, con an bài chỗ ở tốt cho Mạnh Hạ trước đi." Đàm Dĩnh dặn dò xong, sắc mặt thâm trầm: "Trở về Đại viện."
Từ Dịch Phong cô đơn đứng ở trước cửa sổ, Hà tẩu để ly nước xuống, trong lòng khẽ thở dài: "Dịch Phong, nhanh chóng uống thuốc đi." Từ Dịch Phong vẫn đứng ở đấy cũng không nhúc nhích, Hà tẩu mấp máy khóe môi, cuối cùng vẫn là không nói thêm gì nữa. Vừa mới xoay người liền nghe thấy hắn hỏi một câu.
"Hà tẩu, những thứ thuốc kia cô ấy có mang theo hay không?"
"Có mang theo, có mang theo, tôi lấy hết thuốc ở trong nhà đều cho vào túi xáchcủa cô ấy." Hà tẩu vui thầm trong lòng, Từ Dịch Phong lại rơi vào trầm tĩnh.
Từ Dịch Phong đưa tay gẩy gẩy bông hoa lan ở trước mặt, đôi mắt nheo lại càng thêm u ám, khóe miệng khổ sở khẽ động như có như không.
Chỉ chốc lát sau, điện thoại di động vang lên, hắn nhanh chóng cầm lấy, giọng nói có vẻ dồn dập: "Đã tra được chưa?"
"Dịch Phong, bọn họ đi Thượng Hải, nhưng mà không có lên máy bay." La Xuyên nhỏ giọng chỉ điểm: "Là Giản Ninh đưa cô ấy đi."
Từ Dịch Phong trong ngực buồn bực đau nhức một hồi, trong lúc lơ đãng đã vô tình ngắt mất một bông hoa lan. Trong miệng thì thầm: "Giản Ninh."
"Còn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong/3141845/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.