Nhạc Nhạc gặp được Mục Trạch đã trở nên rất vui vẻ, Mục Trạch chuẩn bị cho cô bé rất nhiều búp bê vải. Đứa nhỏ này hình như cũng đã quên đi đau nhức, ôm lấy búp bê không buông tay.
Mạnh Hạ ở một bên yên lặng thu dọn đồ đạc, nghe thấy hai người một lớn một nhỏ nói chuyện sôi nổi, cô tự cân nhắc hỏi ra: "Mục Trạch, hội nghị kia ở Bắc Kinh không phải là còn kéo dài mấy ngày nữa sao?"
Mục Trạch cau mày: "Tiểu Hạ, em đây là quan tâm anh hay là muốn nhanh chóng đuổi anh đi?" Anh giả vờ tỏ ra rất đáng thương, ánh mắt rơi trên xấp tiền giấy màu đỏ trên mặt bàn, suy nghĩ xuất thần.
"Đó là tiền viện phí." Cô giải thích.
Mạnh Hạ ở trong mắt anh thấy được vẻ thiết tha nhưng chỉ có thể giả vờ làm như không biết, tránh đi tầm mắt chăm chú của anh.
Anh rất nhanh thu lại thần sắc, nụ cười nhẹ nhàng trước sau như một làm cho cô cảm thấy thư thái.
Sau khi làm xong thủ tục, Mục Trạch ôm Nhạc Nhạc ở trong ngực, Mạnh Hạ đi ở bên cạnh anh, nghiễm nhiên trở thành một nhà ba người hòa thuận, ấm áp, vui vẻ.
*************************
Về đến nhà, Tiêu Ất đi ra đón, nhìn thấy Mục Trạch, ánh mắt bĩnh tĩnh như biển sâu.
Cô ấy ôm bé con trở về phòng trước.
Mạnh Hạ mang theo túi hành lý, đều là Mục Trạch mua đồ chơi cho Nhạc Nhạc.
"Anh… đi về sớm một chút để nghỉ ngơi đi." Một đêm không ngủ, người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong/3141799/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.