Cạch một tiếng, cửa phòng số 1 ở lầu ba đã bị người mở ra. Diệp Kính Hy ôm Trình Duyệt đi vào phòng, thuận tiện khóa cửa lại.
Ánh trăng êm dịu nhẹ nhàng chiếu vào, mơ hồ có thể thấy rõ cách bài trí ở bên trong. Quả nhiên là phong cách của Diệp Kính Huy, cả phòng đều được trải thảm trắng, giẫm lên cực kỳ mềm mại thoải mái, trên chiếc giường lớn ở giữa phòng, ga trải giường màu xanh thẫm hơi rũ xuống mặt đất, trên vách tường đối diện giường là một chiếc TV tinh thể lỏng thật to, xung quanh tường còn được treo đủ loại roi dài ngắn có đủ.
Có thể do hai người là song thai dị hợp tử nên tính cách thực sự khác xa nhau, đối với những đam mê quỷ dị của cậu em mình, Diệp Kính Hy chỉ có thể khịt mũi cười nhạt, vào lúc này cũng chẳng bận tâm tới mấy thứ ấy. Cau mày quét mắt nhìn quanh phòng, liền ôm Trình Duyệt nhẹ nhàng đặt lên giường, thuận tiện mở đèn bàn ở đầu giường luôn.
Trình Duyệt tựa hồ không mấy thoải mái, níu lấy áo của Diệp Kính Hy không chịu buông tay, yếu ớt giãy giụa khiến cho cổ áo sơ mi mở rộng ra, làn da trắng nõn mịn màng bên trong liền phơi bày trước mắt, cùng với xương quai xanh xinh đẹp như ẩn như hiện.
Màu da vốn đã trắng nõn, nằm trên chiếc giường màu xanh thẫm càng nổi bật hơn, khiến cho người ta không tài nào dời mắt đi được, gương mặt say ngủ không hề phòng bị, hiện ra một loại dáng dấp mị hoặc tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-tua-khong-khi/2512762/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.