Trình Duyệt từ xương sống cho tới thắt lưng đều đau nên phải nằm trên giường cả một ngày, bữa trưa do Diệp Kính Hy mang tới. Ăn đồ ăn tối hôm qua mình làm, trong lòng Trình Duyệt thực sự là rất buồn bực. Cứ như thằng ngốc mà làm nhiều đồ ăn như vậy để ăn dần, quả thật đúng với câu nói của mình tối hôm qua, “Ăn không hết cũng không sao, có thể bỏ vào tủ lạnh, mấy ngày nữa em cũng đỡ phải xuống bếp.”
Trình Nhạc thì không rõ vì sao anh hai nhà mình lại dị ứng với hải sản, trong ấn tượng của nó, anh hai chỉ có ăn đồ ăn ở phương Bắc mới bị tiêu chảy thôi, còn khi ăn hải sản thì đâu có bị gì, quá tò mò, nhiều lần muốn xông vào phòng nhìn anh hai một chút, nó đều bị Diệp Kính Hy nghiêm túc nói mấy câu như “Anh đang ngủ”, “Bệnh phải nghỉ ngơi” để chặn nó ở ngoài.
Trình Nhạc thích Diệp Kính Hy vô cùng, trong lòng Trình Nhạc, mỗi lần Diệp Kính Hy nghiêm túc nói chuyện đều giống như là quan tòa đang tuyên án vậy, nó tin tưởng vẻ mặt chính trực cùng với từng câu từng chữ của Diệp Kính Hy, thậm chí ngay cả những dấu ngắt câu, chấm câu nho nhỏ nữa.
Trình Nhạc đối với cái máy chơi game Diệp Kính Hy mua tặng nó cũng yêu thích không rời tay, vì thế khi Diệp Kính Hy hỏi nó: “Anh của em thích cái gì?”, Trình Nhạc liền bô bô nói một lèo tất cả những thứ mà anh hai nó thích ra, ngay cả mí mắt cũng không thèm chớp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-tua-khong-khi/2512740/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.