Một cô bé mập mạp lẽo đẽo đi theo sau một cậu nhóc cao hơn mình hai cái đầu, trên tay cô bé cầm theo mấy viên kẹo socola đã bị mềm nhũn miệng liên tục gọi.
– Anh ơi, em cho kẹo này.
– Đừng đi theo anh nữa.
– Anh khóc rồi.
– Em thật phiền.
– Mẹ bảo em ngoan mà.
– Em về nhà đi.
– Anh cũng về nhà nhé.
Cậu nhóc không dừng lại, trên người đầy vết bầm tím, nghe đến hai từ về nhà khoé môi mím chặt vội vàng bỏ chạy về phía trước.
….
– Sao anh đi chậm thế?
– Em nặng lắm biết không hả.
Cô bé ngậm que kẹo mút không biết mình nặng đến mức nào, hai cánh tay mập mạp vui vẻ ôm chặt cổ cậu nhóc đang khổ sở cõng mình.
– Mai em qua tìm anh nhé.
– Ừ.
– Em sẽ cho anh kẹo.
– Lúc nào cũng ăn kẹo, răng em thật xấu xí.
– Mẹ bảo sắp tới sinh nhật em.
– Muốn tặng quà đúng không?
– Dạ.
– Thích quà gì?
– Em mua kẹo cho em đi.
– Không mua.
– Anh xấu lắm.
Cô bé phụng phịu dỗi còn cậu nhóc đang cõng cô thì rất háo hức muốn được tặng quà.
– Kiều Ly, con không được qua nhà hàng xóm nữa biết chưa.
– Sao vậy ạ?
– Nhà đó không tốt.
Một thời gian sau người ta lại thấy cậu nhóc dáng người liêu xiêu gầy gò âm thầm đứng trước cổng căn biệt thự chờ đợi cô bé mập mạp hay đi theo mình. Nhưng cậu đợi mãi, đợi đến ngày nào qua ngày khác cũng không thấy cô bé đó xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-tim-lai/370484/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.