Kiều Ly ăn hết sạch một tô cháo đầy, bụng cô no căng nhưng chốc lát lại chuyển sang sốc hông, vẻ mặt hơi mất tự nhiên cười gượng gạo. Thế Sơn để ý đến từng biểu cảm nhỏ nhặt nhất của cô, thấy cô khó chịu đôi mày rậm cũng nhíu lại hỏi.
– Sao thế?
– Tôi ăn no quá… hình như bị sốc hông.
– Đứng lên uống nước đi.
Cô làm theo lời Thế Sơn, nhẹ nhàng tản bộ trong phòng. Anh ta không dặn dò gì nữa, bưng tô cháo ra ngoài, đi đâu không thấy quay lại. Kiều Ly ăn xong không có gì làm nên ngủ một giấc, mùi bạc hà mát lạnh trên gối khiến cô an tâm lạ thường, nhắm mắt một lát đã chập chờn chìm vào giấc ngủ say.
– Không ổn rồi anh Sơn. Con nhỏ chúng ta đưa về là sinh viên, dưới bản đang tìm kiếm tung tích của nó, có cả bọn cớm, tối mai chúng ta không thể xuống bản được.
– Đi đường vòng.
– Đoạn đường đó đang sạc lở, trời tối sẽ rất nguy hiểm.
– Mày sợ chết từ bao giờ.
– Em đang lo cho anh.
– Tao cần mày lo sao?
– Thằng Vinh đang muốn chiếm địa vị của anh, chắc chắn nó sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Thế Sơn cười khẩy giơ họng súng đen ngòm lên thổi nhẹ, thái độ ngạo mạn không biết sợ là gì. Anh ta đi theo lão Tư từ năm 16 tuổi, đến nay đã được 13 năm, muốn giành được sự tin tưởng của lão nào dễ như vậy. Vinh chỉ mới gia nhập tổ chứ vài năm đã muốn thay thế vị trí của Thế Sơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-tim-lai/370476/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.