“Trong tình huống không có đầu mối, địch trong tối ta ngoài sáng, làmsao bắt phạm nhân đây? Biện pháp duy nhất chỉ có là chờ đối phương độngthủ lần thứ hai.”
Hoắc Duyên tuyệt không muốn Quan Tử Ngâm nghĩ như vậy nhưng cũng biết lời cô nói chính là sự thật.
Nhưng chỉ nghĩ như vậy liền cảm thấy khó chịu.
Phạm nhân là nam nhân hay là nữ nhân còn chưa biết đâu.
Nhưng nếu là nữ nhân, hắn có dự cảm, động cơ hành hung tám, chín phần mườikhẳng định là vấn đề ghen tị linh tinh liên quan tới tình cảm. Quan TửNgâm cho là như vậy.
Cho nên thảo luận một chút, bọn họ nhất trí chorằng, nếu phạm nhân là nữ nhân, chỉ cần khiêu khích một chút, khẳng định có thể làm cho phạm nhân lộ ra dấu vết, thậm chí còn có thể dụ đốiphương nhịn không được ra tay lần thứ hai, sau đó làm cho bọn họ bắtngay tại trận.
“Vậy phải khiêu khích như thế nào?” Quan Tử Ngâm hỏi.
Hoắc Duyên lại cười nhưng không nói.
Qua bữa trưa, một đoàn xe vận chuyển hàng hóa đột nhiên rồng rắn kéo vàotrong tòa thành Hoắc thị, làm cho tòa thành Hoắc thị vốn u tĩnh nhấtthời náo nhiệt lên.
“Sao vậy? Sao lại có nhiều xe vận chuyển hàng hóa như vậy?” Ngô Nghi Linh đứng ở bên cửa sổ hành lang lầu hai nhìn thấyđoàn xe liền hỏi lão công.
“Không biết.” Lí Thành Thị lắc đầu.
Đại môn được mở ra, thanh âm ồn ào náo loạn cũng truyền tới, vợ chồng bọnhọ không tự chủ được đi xuống cầu thang, trên đường còn gặp được TuyếtLỵ tiểu thư đi xem xét có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-tan-nuong/129318/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.