Hàn Ngữ Yên ngơ ngác nhìn trần nhà trắng tinh, hai tay cuộn lại thành nắm đấm, môi mím chặt... đầu óc quay cuồng cuối cùng cũng như một đoạn phim chạy qua đầu cô... đoạn kí ức kinh hoàng đó... là mơ sao, nhưng... sao nó lại chân thực như vậy, đến hiện tại chỉ lướt qua cũng đau.
Cô biết mình sống lại rồi, hơn nữa là sống trong chính cơ thể của mình, từ lúc mở mắt, ý thức được, nhìn lên tấm lịch lớn trên tường, cô đã biết mình trùng sinh rồi.
Vì vậy cho nên, cô cũng biết, cái thứ mà cô mong là mơ đó chính là sự thật, chỉ là muốn ép mình dối trá, để quên đi sự việc gây ngàn thương đó, chính là kiếp trước cô ngu ngốc yêu một người không yêu mình, nhưng kiếp này thì không, cô sẽ sống giống như " nước sông không phạm nước giếng" , mặc kệ kết quả ra sao, cô nhất định sẽ không để lịch sử kiếp trước lặp lại.
" A, cậu tỉnh rồi " - Một cỗ âm thanh trầm ấm dịu dàng vang lên, thân hình cũng theo đó mà lộ ra, bước đến bên giường, trên tay còn cầm theo một túi đồ nhỏ, cậu chỉ là ra ngoài mua một ít đồ ăn, dù sao đã cứu người, giúp người thì giúp cho trót, hơn nữa, cô gái đó cũng rất giống một người mà anh yêu...
Lúc trưa cứu cô cũng chỉ là dáng dấp cô giống cô gái trong lòng anh thôi, người mà anh chỉ có thể hoài niệm.
Hàn Ngữ Yên nhìn cậu nam sinh đến bên giường, khó hiểu, nhưng rất nhanh hiểu ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-muon-mang-vo-yeu-cua-tong-giam-doc-trung-sinh/2213301/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.