Cô là Vy, một người con gái thuần khiết và có trái tim lương thiện. Cô sống với bà và mợ từ nhỏ. Người bà luôn yêu thương, nuông chiều cô hết mực thì mợ cô lại ghét cô hết phần. Từ bé đến lớn cô sống trong sự đùm bọc của bà và sự chán ghét của mợ. Cô phải tự đi làm kiếm tiền vất vả bên ngoài gần như không có thời gian nghỉ ngơi, trong khi đó cô còn phải đi học. Bà cô cũng đã sắp phải đi xa ở phương trời khác vì căn bệnh tuổi già kinh niên, vì vậy mà mợ cô càng ngày càng quấy rầy cô, cô phải nuôi cả mợ và cả bà, cả chính bản thân mình.
Tình cờ đưa cô gặp anh, Gia Huy, là con của chủ quán bar, đồng thời là người đã đưa cô vào vũng lầy tăm tối đáng sợ. Anh là người đã cướp đi trong trắng duy nhất của đời cô trong đêm hôm ấy. Anh là người đã cướp đi sự trong sáng của cô từ trước đến nay. Anh khiến cô điên cuồng lao đầu vào cuộc chơi chẳng hồi kết, như con thiêu quay cuồng trong khóm lửa vàng. Từ đó, mà họ đã có tình cảm dành cho đối phương từ bao giờ. Những cuộc chơi mà anh đã chính tay đẩy cô vào con đường sa đoạ ấy, chính anh đã khiến cô trở nên vô hồn trong ánh mắt thuần khiết khi xưa.
Anh hối hận lắm, anh đau khổ lắm, chờ anh, Vy. Như vậy, chúng ta có kết luận với tình yêu rằng, tình yêu là một thứ tình gộp nhiều thể loại với nhau, từ đau buồn lâm ly bi đát, đến sủng ái hài hước, từ màu hường phấn dịu dàng, đến màu đen tràn ngập bóng tối. Nhưng nếu không vượt qua được bóng tối của cái gọi là đau khổ, thì sao đến được với nhau và có một tình yêu thực sự?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.