Kể từ ngày đó, Teddy bảo bảo bắt đầu cư trú tại nhà Tiêu Kính Nam.
Thang Đông Trì ngẫu nhiên sẽ gọi điện thoại đến quấy rầy hắn, nhưng cũng không làm ra sự tình nào khiến hắn khó nhẫn nhịn.
Thậm chí là đôi khi ở cùng một chỗ, một ít hành động của Thang Đông Trì khiến hắn cảm thấy thật chu đáo.
Cho nên chậm rãi, cảnh giác của hắn đối với Thang Đông Trì so với trước kia nhỏ đi rất nhiều.
Nhưng mà, cảnh giác với Thang Đông Trì, làm sao có thể như vậy giảm nhẹ được?
“Có thể… không xem cái này hay không?”
Tiêu Kính Nam nhăn mặt theo bản năng đem chân lùi lại vào trong, gót chân cơ hồ đụng vào trên bắp đùi mình.
“Lúc nãy mua sao cậu không nói vậy.” Thang Đông Trì cầm ly nước uống một ngụm, tầm mắt dịch từ màn hình, nhìn Tiêu Kính Nam, “tôi nghĩ cậu thích xem.”
Tiêu Kính Nam cắn răng nanh.
Đó là bởi vì những bộ phim còn lại hắn đã xem qua hết rồi.
Hơn nữa phim kinh dị này cũng chẳng có cái tên kinh dị, trên bìa cũng không có hình ảnh khủng bố gì cả, ai biết được là phim kinh dị a.
“Bây giờ đừng xem nữa…” Tiêu Kính Nam sắp lùi sát bên trong sopha, mở mắt nhìn trần nhà, “bằng không mở đèn đi.”
“Xem phim sao có thể mở đèn được.” Thang Đông Trì nhìn qua Tiêu Kính Nam, “Tôi cho cậu biết, xem phim một nửa rất khó chịu, xem hết đi nào.”
“Bằng không tôi về trước cũng được.” Tiêu Kính Nam ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-doi-thu-mot-mat-mot-con/2307297/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.