Chương trước
Chương sau
Kể từ ngày đó, Teddy bảo bảo bắt đầu cư trú tại nhà Tiêu Kính Nam.

Thang Đông Trì ngẫu nhiên sẽ gọi điện thoại đến quấy rầy hắn, nhưng cũng không làm ra sự tình nào khiến hắn khó nhẫn nhịn.

Thậm chí là đôi khi ở cùng một chỗ, một ít hành động của Thang Đông Trì khiến hắn cảm thấy thật chu đáo.

Cho nên chậm rãi, cảnh giác của hắn đối với Thang Đông Trì so với trước kia nhỏ đi rất nhiều.

Nhưng mà, cảnh giác với Thang Đông Trì, làm sao có thể như vậy giảm nhẹ được?

“Có thể… không xem cái này hay không?”

Tiêu Kính Nam nhăn mặt theo bản năng đem chân lùi lại vào trong, gót chân cơ hồ đụng vào trên bắp đùi mình.

“Lúc nãy mua sao cậu không nói vậy.” Thang Đông Trì cầm ly nước uống một ngụm, tầm mắt dịch từ màn hình, nhìn Tiêu Kính Nam, “tôi nghĩ cậu thích xem.”

Tiêu Kính Nam cắn răng nanh.

Đó là bởi vì những bộ phim còn lại hắn đã xem qua hết rồi.

Hơn nữa phim kinh dị này cũng chẳng có cái tên kinh dị, trên bìa cũng không có hình ảnh khủng bố gì cả, ai biết được là phim kinh dị a.

“Bây giờ đừng xem nữa…” Tiêu Kính Nam sắp lùi sát bên trong sopha, mở mắt nhìn trần nhà, “bằng không mở đèn đi.”

“Xem phim sao có thể mở đèn được.” Thang Đông Trì nhìn qua Tiêu Kính Nam, “Tôi cho cậu biết, xem phim một nửa rất khó chịu, xem hết đi nào.”

“Bằng không tôi về trước cũng được.” Tiêu Kính Nam ngẩng đầu nhìn Thang Đông Trì, chậm rãi vươn chân ra.

“Xem một nữa càng doạ người, xem hết thì không đáng sợ nữa.” Thang Đông Trì vỗ vỗ đôi chân hắn, “Đừng nhích tới nhích lui.”

“…Tôi cảm thấy xem xong là hết về nhà được.” Tiêu Kính Nam nhìn chăm chú TV, trên màn hình chiếu cảnh đối diện WC, trong lúc hắn chưa chuẩn bị tâm lý chút nào, một đôi mắt đáng sợ đột nhiên xuất hiện.

“A~~!!” Da đầu một trận run lên, thân thể cơ hồ giật nảy lên, thật mạnh đánh vào trên lưng sopha.

Muốn đem tầm mắt dời đi, nhưng không biết do quá sợ hay thế nào, ngược lại mắt vẫn gắt gao nhìn chăm chú TV không động đậy.

“Sợ thành như vậy sao.”

Thang Đông Trì vươn tay bắt lấy tay Tiêu Kính Nam, Tiêu Kính Nam phản xạ tính đánh ra, một bàn tay thật mạnh vỗ vào trên tay Thang Đông Trì.

“Ba.” Một tiếng đặc biệt vang dội.

Tiếng vang dội này khiến Tiêu Kính Nam ngẩng người, môi run lên, nửa ngày lắp bắp nói, “Nếu anh cũng biến thành quỷ kia….”

Thang Đông Trì nhíu mày, “Vậy cậu cảm thấy bây giờ tôi là cái gì? Ân?”

“..Ha haa….A~~~!” Tiêu Kính Nam vừa mới cửa đáp một nửa đã bị một tiếng thét chói tai trong Tv doạ sợ đến mức đồng thời kêu lên.

“Không nên không nên, không xem, anh xem đi, tôi đi về trước.”

Tiêu Kính Nam run rẩy tay chân đứng ở trên ghế salon đi xuống, hai chân mới chạm đất, đã bị Thang Đông Trì nhéo một cái.

Cũng không biết có phải do chưa đủ thăng bằng, một chân uốn éo, đầu gối chân kia của Tiêu Kính Nam ngã xuống đất, vội vàng một tay giữ chặt đầu gối Thang Đông Trì.

Thang Đông Trì giữ chặt cánh tay hắn, xoay người hắn lại đối diện y, hai tay ôm đầu hắn một đường hôn xuống.

Gấu nhỏ ngốc thật sự bị phim dọa, miệng cũng lạnh đi.

Thang Đông Trì buồn cười liếm hàm răng của hắn, cuốn lấy đầu lưỡi hắn kịch liệt dây dưa hút, giúp nó nóng lên.

Tiêu Kính Nam hai tay nâng lên bắt lấy tay Thang Đông Trì, phát ra “ư ư” âm thanh.

Thang Đông Trì không dừng lại, ngược lại thuận thế liền từ salon áp xuống, đem Tiêu Kính Nam ép chặt trên thảm, nắm chặt tay hắn tiếp tục hôn.

Tiêu Kính Nam bị hôn thình lình không kịp phản ứng, mở to mắt nhìn về phía trước lại lập tức giãy dụa kịch liệt.

Thang Đông Trì ngẩng đầu lên nhìn theo tầm mắt Tiêu Kính Nam, có thể thấy được nữ quỷ tóc dài đang cười lạnh, cầm điều khiển từ xa, tắt TV.

Trong phòng nháy mắt anh tĩnh lại, Tiêu Kính Nam thở dốc trở nên phá lệ đột ngột cùng phiến tình.

“Cậu là đang hấp dẫn tôi đi.” Thang Đông Trì cười nhẹ cắn chóp mũi gấu nhỏ ngốc, nhìn hắn bộ dáng mở mắt chọi gà trong lòng rất buồn cười.

“Làm sao có khả năng… Anh đứng lên đi.”

Tiêu Kính Nam thử tránh hai cái, răng nanh Thang Đông Trì còn cố tình cắn thật nhanh, cái mũi bị răng nanh cọ hai cái rất nhanh liền nóng lên, có chút đỏ.

“Trước anh buông tôi ra…Tôi không thể động.” Tiêu Kính Nam nhăn mi nói, biểu tình kia thập phần buồn cười.

“Có thể.”

Thang Đông Trì nhả ra, thuận một đường hôn từ cằm xuống hầu kết, nhẹ hút một hơi, tiếp tục xuống gặm cắn xương quai xanh, tay nhẹ nhàng cởi bỏ nút áo sơ mi, đầu ngón tay lướt qua làn da, mang tiết tấu tình sắc.

Hạ thân không ngừng ma sát, hai người có chút bị châm lửa.

Tiêu Kính Nam bị sờ có chút hứng khởi, rồi lại cảm thấy chuyện này không thích hợp.

Thang Đông Trì cố tình không cho hắn thời gian tự hỏi, cởi quần áo hắn.

“Kỳ thật…Tôi cảm thấy…A! Đừng có cắn!”

Tiêu Kính Nam hít vào một hơi, bụng hơi hơi phập phồng, rồi lại theo bản năng ưỡn ngực thẳng.

“Cắn đứng lên mới vui.” Thang Đông Trì trả lời như vậy, ngón tay nhẹ nhàng nắm hai điểm trước ngực, rồi lại liếm liếm.

“Ân…Đừng đụng nơi đó…” Tiêu Kính Nam xấu hổ trốn môi Thang Đông Trì.

“Như vậy…Cậu muốn đụng nơi nào?” Thang Đông Trì đưa tay đến phía trước, đến bộ vị cách một lớp quần. “Nơi này?”

“Không…Không phải…” Tiêu Kính Nam nghệch mặt trả lời.

“Như vậy rốt cuộc là chỗ nào?” Thang Đông Trì vừa nói vừa kéo áo sơ mi ra, cởi bỏ thắt lưng da của hắn.

“Tôi là muốn nói…Cái kia…”

“Cái gì?”

Tiêu Kính Nam cuối cùng nhịn không nổi, trên mặt đỏ bừng.

“Tôi là muốn nói…Tôi muốn đi vệ sinh, nhịn không nổi.” Đem tầm mắt chuyển hướng nhà vệ sinh cách đó không xa, “Anh mau đứng lên a! Tôi nhịn không nổi…!”

Vừa rồi bởi vì xem phim sợ hãi, hắn uống rất nhiều nước ấm, vừa bị Thang Đông Trì như thế mà đè xuống…

“A?” Thang Đông Trì sờ sờ bộ vị cứng rắn của hắn.

“Nhanh lên. Mau đứng lên a!” Tiêu Kính Nam nhăn mặt động thân thể, hốc mắt có chút ướt… “Đừng có sờ soạng nữa, muốn tè ra quần rồi nè!!!” (Chết cười mất =))))

Thang Đông Trì nhìn hai mắt gấu nhỏ ngốc đỏ bừng, sờ sờ bụng hắn, bất đắc dĩ nâng thân thể lên, nhìn gấu nhỏ ngốc hắn nhanh chóng đè quần nhanh như chớp chạy vào nhà vệ sinh, cửa cũng chưa đóng liền giải quyết ngay.

Tiếng nước kịch liệt kia khiến y nhịn không được bật cười ra tiếng.

Bất quá… Thật đúng là không xong a, lần đầu tiên đụng phải chuyện như thế.

Làm được một nửa thế nhưng lại nói muốn đi vệ sinh.

Không hổ là gấu nhỏ ngốc.

—————–

Lời tác giả:

Mắt chọi gà gấu nhỏ ngốc tiên sinh XDDDD

( Gấu nhỏ ngốc tiên sinh lí nhí lí nhí: Anh biến thái a, không cho người ta đi vệ sinh Q_Q)

(Thang BOSS mỉm cười: … Biến cái gì? Nói lớn nghe)

(Gấu ngốc tiên sinh: Biến…biến ma thuật a, hahahaha orz)

(Gấu Teddy: Phốc…=)))))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.