Bảng báo chí không quá lớn trong góc phòng đăng tin tức công ty sắp bị Thang Đông Trì thu mua.
Tiêu Kính Nam nhìn chăm chú tin tức ngắn ngủi này lui lui tới tới thật lâu, phiền toái giật tờ tin tức xuống, dùng sức ném thật mạnh.
Từ ngày hôm đó rời khỏi nhà Thang Đông Trì đến bây giờ cũng chưa liên lạc lại.
Mà hắn cũng đem điện thoại Thang Đông Trì cho hắn ném vào ngăn kéo khoá lại.
Không thể phủ nhận, hắn cảm thấy có chút để ý Thang Đông Trì này.
Có đôi khi đối mặt với người này không có cách nào bình tĩnh biểu đạt cảm xúc suy nghĩ trong lòng hắn.
Hắn cũng không rõ chính mày ngày hôm ấy đến nhà Thang Đông Trì chất vấn, tại sao lại nhắc tới việc “mua bán” kia, trên thực tế y có cùng người khác hay không vốn dĩ không can hệ đến hắn.
Tại sao vẫn phải để ý, thậm chí vì vậy hắn đổi luôn cả loại nước hoa hằng ngày vẫn dùng.
Tiêu Kính Nam liền cả ngày mâu thuẫn như thế, chỉ có mỗi khi trở về nhà, trông thấy con mèo ngốc kia hướng hắn chạy đến, mới có thể cảm thấy thoải mái một chút.
Sau hai tuần ba ngày, Tiêu Kính Nam nhận được điện thoại của Tiêu Phân Nghĩa, bảo hắn đến công ty một chuyến.
Vì vậy mới về nhà còn chưa kịp thay quần áo, Tiêu Kính Nam cấp sữa cho mèo xong liền lần thứ hai lái xe đến công ty.
Thời điểm đi vào văn phòng, Tiêu Phân Nghĩa đang nói chuyện điện thoại với ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-doi-thu-mot-mat-mot-con/2307293/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.