Thang Đông Trì cảm thấy lần này y ngủ so với tưởng tượng lâu hơn nhiều.
Chờ sau khi y tỉnh lại, đã phát hiện Tiêu Kính Nam không ở trong phòng, mà cái khăn tắm trên người y đã bị cắt nát đến không thể nhận ra hình dạng, rải rác khoác lên người hắn.
Thang Đông Trì nhặt mảnh vải lên nhìn trong chốc lát, nhất nút gọi phục vụ.
Thợ mát xa nhìn mảnh vải trên người Thang Đông Trì lộ ra thần sắc khác thường, Thang Đông Trì liền đem mảnh vải để qua một bên.
Thợ mát xa vẻ mặt khiếp đảm hỏi y có cần báo cảnh sát hay không.
Thang Đông Trì sửng sốt nghĩ nghĩ mới hiểu được, thì ra thợ mát xa này cho rằng hắn bị người trói lại đánh cướp.
Đại khái biết một chút thời điểm Tiêu Kính Nam rời đi, lại hỏi hỏi hắn trước khi đi có đến nơi nào khác trong bãi mát xa không, Thang Đông Trì cho thợ mát xa một ít tiền boa.
Nguyên lai y ngủ đã năm tiếng, cũng khó trách người không thấy.
Bất quá nhưng dùng phương thức cắt nát khăn tắm này, có thể thấy được người kia là có nhiều bất đắc dĩ.
Thang Đông Trì đi vào phòng hay đồ đổi quần áo, sau khi ăn mặc chỉnh tề phát hiện điện thoại di động có hai cuộc gọi nhỡ.
Trong đó một cuộc là Tiêu Kính Nam gọi tới.
“Thật ngại ngùng Thang tiên sinh, tôi có chút việc, nhìn anh ngủ rất ngon lành nên đành đi trước.”
Thang Đông Trì cong người ngồi vào trong xe, đóng cửa xe, “Thuận tiện đem khăn tắm của tôi cắt nát.”
“Không có a, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thuong-doi-thu-mot-mat-mot-con/135782/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.