Editor + Beta: Tiểu Hy.
Ngày hôm sau vẫn bận rộn như cũ, nhưng vội nhất vẫn là Hứa Huyền Thụy, anh một chút thời gian nhàn rỗi cũng không có.
Thân thể anh khôi phục thật sự rất nhanh, nhưng vẫn còn ho khan một chút. Nghe tiếng ho khan thỉnh thoảng truyền ra từ trong văn phòng, Chung Ngưng có chút lo lắng. Thời điểm cô đem tư liệu cho anh, do dự một lát rồi nói: "Tổng giám, tôi có mật ong, tôi pha cho anh một ly nước mật ong được không? Uống một lúc sau cổ họng sẽ thoải mái hơn một chút."
"Nước mật ong?" Hứa Huyền Thụy nhíu mày, "Không uống."
"Ồ." Chung Ngưng thanh âm thấp thấp, xoay người ra ngoài tiếp tục làm việc.
Cô mới đi được hai bước, phía sau liền vang lên thanh âm Hứa Huyền Thụy. "Uống vào cổ họng thật sự sẽ thoải mái sao?"
Đưa lưng về phía Hứa Huyền Thụy, khóe miệng Chung Ngưng nhịn không được cong lên. Cô thu liễm ý cười, xoay người kiên định gật đầu, "Ừm."
"Vậy cô pha cho tôi một ly đi, cảm ơn." Vẻ mặt Hứa Huyền Thụy nghiêm túc như đang bàn chuyện công việc.
Anh không thích vị nước mật ong, nhưng dưới cái nhìn chăm chú của Chung Ngưng, anh không có biểu hiện ra ngoài. Nói như thế nào thì đây cũng là tâm ý của cô. Biết Chung Ngưng quan tâm đến mình, tâm tình của anh thực không tồi.
Thời điểm giữa trưa, Tề An Trạch nói muốn mời Chung Ngưng ăn cơm, lý do là cảm ơn đồ ăn vặt cô đưa cho, hắn nói thịt heo khô ăn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thich-khong-buong-tay/2031010/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.