" Đó là thuốc suy giảm trí nhớ liều nhẹ thôi, liều nặng cơ thể cậu ấy sẽ trở nên yếu ớt, nguy hiểm đến tính mạng." 
" Tôi không quan tâm điều đó ông hiểu không?" 
........... 
Nhà của Kim Tuệ 
6 giờ 30 phút 
"Ding dong." 
Kim Tuệ nghe tiếng chuông cửa, cô vữa bước xuống lầu vừa lẫm bẫm: 
"Ai lại đến nhà mình giờ này chứ?" 
"Cạch." 
Kim Tuệ nhíu mày tỏ vẻ khó chịu với người trước mặt, anh ta cầm một bó hoa hồng to. 
"Nghiêm Tuấn, anh đến đây làm gì?" 
"Kim Tuệ, tôi muốn gặp Tiểu My." 
"Tiểu My không có nhà anh về đi." 
"Kim Tuệ tiểu thư, cô có vẻ không thích tôi?" gằn giọng." 
Kim Tuệ đưa tay kéo cửa muốn đóng lại, nhếch mép đáp lời: 
"Ừ Nghiêm đại tổng tài nói đúng rồi đó." 
Nghiêm Tuấn đưa tay chặn cửa lại, nghĩ thầm con nhỏ này đúng là dám chống đối anh đây mà. 
Kim Tuệ vươn tay đẩy mạnh ngực Nghiêm Tuấn bật ngửa ra sau. 
"Kim Tuệ cô dám?" 
"Tôi gì cũng dám hết, chỉ có chưa dám giết anh thôi. Anh cũng nên gỡ cái bộ mặt lạnh lùng xuống đi, nhìn mặt anh tôi không thiện cảm nỗi." 
Kim Tuệ kéo cửa chưa kịp đóng lại thì tiếng Tiểu My vọng ra. 
"Kim Tuệ cậu đang nói chuyện với ai vậy?" 
Kim Tuệ quyết tâm không cho Nghiêm Tuấn vào nhà, cô dập cửa. 
"Rầm" 
Quay đầu cười sượng trân. 
"Kẻ biến thái ấy mà." 
Bỗng dưng cửa nhà lại mở ra, Nghiêm Tuấn cũng nghe rõ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-theo-cach-cua-boss/2828716/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.