- Cô ấy ổn rồi thưa cô, uống thuốc vài hôm sẽ khỏe lại.
- Có phải do di chứng vụ tai nạn để lại không?
- Tôi nghĩ là vậy, chắc là cô ấy lại gặp lại cái gì gợi nhắc lại.
- Nó gặp cái gì vậy nhỉ....
- ----------------------------------------
" - Chị ơi đừng đi có được không!
- Xin lỗi em, nhưng ba mẹ chị đi chị cũng phải đi, em ở lại giữ gìn sức khỏe, mốt chị về thăm em.
- Không, Lạc Lạc không cho chị đi.
- Lạc Lạc ngoan! Chị không đi lâu đâu, chắc chắn sẽ trở về gặp em.
- Không! Chị hứa rồi mà, sao giờ lại bỏ em, chị là đồ xấu, chị là đồ xấu- đứa trẻ ướt đẫm nước mắt dùi vào lòng chị, chị cũng ôm nó vào lòng, khẽ xoa đầu nó.
- Thôi, chị đi nha, em đừng khóc, mốt chị về thăm em.
- Không, đừng đi mà chị Nhi....
- --------------------------
- Chị Nhi!!!!
- Nhị Tiểu thư, cô tỉnh rồi.
- Phong quản gia... Tôi đang ở đâu, cô ấy đâu rồi?
- Ý tiểu thư là cô Mặc sao? Sau khi đưa cô về cô ấy cũng về nhà rồi.
- Là cô ấy, chính là cô ấy.
- Tiểu thư ổn không, để tôi gọi Đại tiểu thư đến.
- Tôi ổn, ông ra ngoài trước đi.
Nhớ lại, nó oà khóc trong gối. Sau bây giờ nó mới nhớ, là chị ấy chính là chị ấy.
Người chị nó muốn lấy làm vợ từ bé.
- Sao giờ ta lại gặp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-mot-lan/2582174/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.