- Alo! Cô ngủ chưa?
- Chưa. Có chuyện gì sao?
- À...ừm...
- Em không nói cô cúp máy đó.
- Khoan....Thật ra...mai mình đi xe riêng được không, chỉ em và cô.
- Tại sao? theo kế hoạch đoàn trường là phải đi chung đoàn mà?
- Em...em muốn gần cô hơn 1 chút.- nó ấp a ấp úng trả lời.
Khi nghe được câu này tim cô lại đập loạn lên, con nhóc ngày nào đòi cô ẩm bây giờ biết thả thính cô rồi.
- Thật là...nhưng mà làm sao nói lí do với ban quản lí, cô nằm trong đó phải đi xe cùng bọn họ.- Cô đáp bằng giọng buồn buồn.
- Cô đừng lo em sắp xếp cả rồi!- nó nghe cô trả lời như vậy ắt hẳn đã đồng ý.
- Em sao lại có thể?
- Chuyến đi này do Tống gia tài trợ, hehe.- nó cười đắt chí.
- Lí do để một sinh viên có thể đi riêng với một giảng viên là gì?
- Là cần người chăm sóc đặc biệt!
Tiểu tử này thâm độc quá đi mà.
- ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- LOA LOA! mọi người tập trung điểm danh lên xe.
- Thầy tổng phụ trách ông có thấy cô Mặc đến chưa sao tôi không thấy cô ấy đâu hết vậy, cô ấy có nằm trong danh sách giáo viên đi thực tế mà?- Thầy Nguyên tò mò hỏi.
- À, cô Mặc đấy hả, cô ấy đi riêng.
- Đi riêng? Đi với ai bằng xe gì?
- Với một em sinh viên nào đó trong khoa, nghe nói em sinh viên đó vừa khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-mot-lan/2582154/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.