- Khả Đồng anh có bị điên không? sao lại gọi chị ấy khi chị ấy đang trong tình trạng như vậy chứ!- Nhã Kỳ tức giận trách móc Khả Đồng.
- Anh xin lỗi, anh sơ suất quá, anh có hỏi nó nhưng nó cứ bảo không sao, nói chuyện qua điện thoại thực sự anh không biết trạng thái của nó.
Cô lúc này đã tỉnh lại ngồi chờ ngoài phòng cấp cứu, cô nghe NK nói những lời như thế cô biết là đang đổ lỗi cho cô, cô cũng cảm thấy hết thảy mọi chuyện là do mình mà ra.
- Em đừng trách Khả Đồng, mọi chuyện là do tôi.
- Vậy thì tránh xa Thiên Anh ra đi!
- Nè em nói chuyện hơi quá đáng rồi đó, em nhỏ hơn chúng tôi nhiều đấy.- cô Triệu tức giận lên tiếng.
- Nhỏ hơn thì sao, thì mấy người được dạy đời tôi sao!
- Thôi được rùi, đây là bệnh viện đó.- Khả Đồng can ngăn.
Lúc này cánh cửa phòng cấp cứu mở ra.
- Ai là người nhà của bệnh nhân.
- Là tôi!- Nhã Kỳ chạy lên phía trước trả lời.
- Tình hình của bệnh nhân lúc mới đưa vào rất nguy kịch nhưng bây giờ đã tạm ổn, nhưng khớp chân bị thương quá nặng có thể cô ấy phải làm một ca phẫu thuật nối khớp và chấn thương chỉnh hình, sau đó phải chịu khó tập đi lại.
- giờ tôi vào thăm chị ấy được không?
- Được nhưng mọi người tránh làm ồn quá nhé.
- Cô Mặc ta vào thôi.- Khả Đồng gọi cô khi cứ thấy cô đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-mot-lan/2582142/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.