“Tính cái gì? Không cần tính.” Âu Dương Điệp tức giận cười lạnh nói: “ Đây là anh tự mình đa tình xen vào chuyện của người khác chứ tôi đâu có nhờ anh giúp đỡ. Anh thật là bắt chó đi cày xen vào việc của người khác.”
Bắt chó đi cày? Cô ta dám so sánh mình với chó. Sắc mặt Tư Đồ Thác nhanh chóng trở nên âm trầm. “Âu Dương Điệp, nếu cô đã không biết điều như vậy, thì cũng đừng trách tôi xen vào chuyện của người khác. Tôi đây sẽ làm cho bạn của cô phải ở trong tù vài năm.”
“Ngoại trừ việc uy hiếp tôi ra thì anh có thể làm được gì? Tiểu Dung vốn vô tội, anh thật hèn hạ vô sỉ.” Âu Dương Điệp lớn tiếng thét, áp lực trong mấy ngày qua thoáng chốc bộc phát.
“Cô ta quả thật là vô tội, cô ta vì thay cô trả lại tiền cho tôi mới khiến bản thân đắm mình như vậy, cô vẫn cảm thấy thoải mái sao?” Tư Đồ Thác không xấu gổ cũng không giận dữ nói, anh luôn có biện pháp đối phó cô.
Thân thể Âu Dương Điệp cứng ngắt, sắc mặt không ngừng biến hóa. Cô tuyệt đối tin tưởng anh nói được là làm được, cô thì không sao nhưng còn Tiểu Dung phải làm sao bây giờ? Cô không thể để cho Tiểu Dung tiếp tục bị giam ở đồn cảnh sát.
“ Cô đã nói tôi xen vào chuyện của người khác vậy thì số tiền ngày hôm qua tôi không tính với cô, cô có thể đi, nhưng còn một trăm vạn kia thì tôi muốn trong vòng ba tháng nữa cô phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua/1953909/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.