Rượu trên bàn rất nhanh đã được uống sạch trơn. Mặc dù đầu Mã Tiểu Dung và Âu Dương Điệp có chút choáng váng nhưng thần trí vẫn rất minh mẫn.
“Sao rồi? Thấy ổn chứ?” Dương Nhất Minh nhịn không được chạy lại quan tâm cô.
“Ừ.” Âu Dương Điệp nhẹ gật đầu một cái, đột nhiên cảm thấy một trận choáng váng không tự chủ được mà ngã vào lòng anh.
“Cẩn thận.” Dương Nhất Minh ôm lấy cơ thể ấm áp thơm mát của cô mà hưởng thụ.
Tư Đồ Thác nhìn thấy khuôn mặt ửng hồng mê ly của cô ngã vào trong vòng tay ôm ấp của người khác, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm họ, cô là muốn quyến rũ người khác sao?
Mặc dù Mã Tiểu Dung uống nhiều hơn cô vài ly nhưng trước đây đã từng uống qua nhiều rượu, nên mặc dù có chút say nhưng cũng còn có thể trụ được, ngồi ở một bên nghỉ ngơi.
“Cảm ơn.” Âu Dương Điệp giãy dụa đứng dậy muốn tìm chỗ ngồi, nhưng cô cảm thấy đầu ngày càng choáng váng, thân thể ngày càng không nghe theo sự sai bảo của cô.
“Tiểu thư, cô uống say, không bằng để tôi đưa cô về.” Mã Tiểu Dung vừa nâng cô dậy vừa nói, đã đến lúc chính mình và cô nên nhanh chóng rời khỏi nơi này.
“Được.” Âu Dương Điệp gật đầu đồng ý, cô đã sớm muốn rời khỏi chỗ này.
“ Đứng lại.” Tư Đồ Thác đột nhiên ở phía sau gọi lại, giọng điệu khinh miệt, lạnh như băng. “Tiểu thư, cô cứ như vậy mà đi sao? Cô hình như đã quên mình đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua/1953902/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.