Là anh? Thân mình Âu Dương Điệp cứng đờ, tim run lên, vội vàng cúi đầu, cô không muốn gặp mặt anh, cũng không muốn anh nhìn thấy mình.
“Tổng giám đốc Dương, xin chào, thật ngại quá, tôi phải đi toilet trước.” Tư Đồ thác gật đầu nói.
“Được, tôi chờ Tư Đồ chủ tịch trở về cùng nhau uống một ly.” Dương Nhất Minh vui vẻ nói, bản thân đang muốn cùng anh thảo luận một vụ làm ăn lớn, đúng lúc hôm nay có cơ hội thì nên liên lạc một chút.
“Được.” Tư Đồ thác gật đầu, ánh mắt đảo qua Âu Dương Điệp đang ngồi một bên cúi đầu, nhưng dưới ánh đèn lúc sáng lúc tối anh không để ý thấy .
Chờ bóng dáng của anh vừa khuất, Âu Dương Điệp lập tức đứng dậy: “Thật ngại quá, tôi còn có một số việc, xin lỗi không tiếp tục được.”Vội vàng chuẩn bị đi.
“Chờ một chút.” Dương Nhất minh lập tức giữ chặt cô. “Âu Dương tiểu thư, chúng ta đã là bạn bè , tôi còn không biết số điện thoại của cô, không ngại cho tôi chứ.”
“Tôi quên rồi.”Âu Dương Điệp thầm nghĩ nên nhanh rời khỏi nơi này, thuận miệng nói ra một lý do.
“Quên rồi?” Dương Nhất minh tức giận nhìn cô. “Cho dù là muốn cự tuyệt, cũng không cần tìm một lý do gượng ép như vậy.” Ai lại quên số điện thoại di động của mình chứ.
“Tôi mới vừa đổi số điện thoại di động, cho nên đã quên mất.”Dưới tình thế cấp bách Âu Dương Điệp viện ra một lý do, muốn rời khỏi anh, nhanh chóng thoát đi.
“Đưa điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua/1953895/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.