Nhìn thấy sắc mặt khó coi của cô, Âu Dương Điệp ngẩn ra, lập tức hiểu được, chính lời nói của mình đã làm cho cô đau lòng, vội vàng lên tiếng giải thích: “Tiểu Dung, mình không phải có ý như vậy, tuyệt đối không có xem nhẹ suy nghĩ của cậu, cậu phải tin tưởng mình, chỉ là mình không thể thuyết phục bản thân, mình không phải cố ý nói như vậy.”
“Tiểu Điệp, cậu không cần giải thích, mình còn không hiểu cậu sao? Mình đương nhiên biết cậu không cố ý nói như thế, nếu không, mình còn coi cậu là bạn tốt sao? Được rồi,vậy cậu tự về nhà nha, mình đi vào trước.” Mã Tiểu Dung ngắt lời cô, nói xong liền đi vào trong, tôn nghiêm của cô đã sớm không còn.
“Tiểu Dung.” Âu Dương Điệp ở phía sau gọi bạn mình lại, muốn đi theo vào, chân lại không thể bước, gắt gao nắm chặt tay, cắn chặt môi, cô vẫn không thể thuyết phục bản thân đi vào, nếu không thể giúp cô ấy, vậy thì đứng ở bên ngoài chờ cô ấy cùng về nhà.
Một người lẳng lặng ngồi bên cạnh bãi đậu xe bên ngoài quán bar. Đột nhiên một người đàn ông nhẹ nhàng tiến vào, vui cười kêu to: “Hi, người đẹp áo sơ mi, thật trùng hợp nha,chúng ta lại gặp nhau.”
Âu Dương Điệp sửng sốt, ngẩng đầu lên, nhìn thấy người vừa đến thì hơi kinh hãi nói:“Là anh.” Nếu mình nhớ không lầm, thì hình như anh ta tên là Dương Nhất Minh.
“Thì ra em còn nhớ tôi, có phải bởi vì tôi rất đẹp trai hay không? Ấn tượng quá sâu sắc.” Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua/1953888/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.