“ Bạn thân, hôm nay có một buổi tụ họp, có đi hay không?” Vi Thừa nhẹ nhàng đi đến văn phòng chủ tịch, ngồi xuống ghế, vẻ mặt mang nụ cười xấu xa hỏi.
Tư Đồ Thác buông vật trong tay xuống, liếc nhìn hắn một cái, trực tiếp cự tuyệt: “Không đi”. Tâm địa Vi Thừa An gian xảo, chính mình còn nhìn không ra sao? Rõ rang là muốn biến mình trở thành cái máy rút tiền tự động đây mà, nghĩ thật là hay nha.
“Làm ơn đi, cậu không cần quá thông minh có được không? Trong kinh doanh cậu thông minh thì không nói, phương diện này cậu hồ đồ một chút có được không, lại nói, việc này cũng đâu có hại gì cho cậu, đúng rồi, cô gái lần trước thế nào rồi?” Vi Thừa An chuyển đề tài hỏi.
“Vi Thừa An, nếu không có việc gì thì cậu tốt nhất nên ra ngoài đi, cậu cho là cậu không cần làm việc sao? Tôi không có tiền để đưa cho cậu đâu?” Tư Đồ Thác không khách sáo nói.
“ Oan uổng quá, cái gì mà cậu không có tiền đưa cho tôi? Ngày hôm qua ký kết thành công hợp đồng kia, tôi đã kiếm về cho cậu mấy ngàn vạn, dù hôm nay cậu có khao tôi cũng đâu có gì quá đáng.” Vi Thừa An làm ra vẻ uất ức than thở, tuy rằng bề ngoài có vẻ phóng đãng nhưng làm việc thì tuyệt đối không qua loa.
“ Đúng là không quá đáng, nhưng mà tôi cũng đã trả cho cậu tiền lương hơn một trăm vạn rồi còn gì, cậu cũng nên sửa chữa cái tật phong lưu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua/1953884/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.