Tư Đồ Thác lái xe từ rất xa đã nhìn thấy cô cả người ướt đẫm, hồn xiêu phách lạc đi trong cơn mưa to, cô muốn làm cái gì? Không muốn sống nữa sao?
Két, xe lập tức dừng lại bên cạnh cô, không đợi cô kịp phản ứng lại thì cửa xe đã mở ra, ngay tức thì cô bị người ta dùng sức kéo vào trong xe.
“Anh.” Âu Dương Điệp có chút kinh ngạc nhìn anh, thì ra anh không đi, anh đã trở lại tìm mình, anh là đang quan tâm mình sao? Không hiểu sao trong lòng cô cảm thấy ngọt ngào.
“Cô không cần lộ ra vẻ mặt cảm kích, tôi quay lại là vì chú Âu Dương.” Tư Đồ Thác không để cho cô có cơ hội nói chuyện đã trực tiếp nói trước, sau đó khởi động xe.
“Cám ơn anh những năm gần đây đã đến thăm nom cha mẹ em.” Âu Dương Điệp dùng tay lau đi những giọt nước mưa dính trên mặt, cô thật lòng cám ơn anh.
“Âu Dương Điệp, cô cám ơn không thấy kỳ lạ sao? Đừng bao giờ tự mình khẳng định, tôi nói rồi, tôi đến là để thăm chú Âu Dương, chứ không hề liên quan đến bất kỳ kẻ nào, nhất là cô.” Khóe môi Tư Đồ Thác nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo châm biếm.
Âu Dương Điệp không nói gì, cô biết, bất luận cô nói cái gì cũng đều không thể bù đắp những thương tổn mà cô đã gây ra cho anh năm năm trước.
Không khí lập tức trở nên trầm mặc, bên trong cực kỳ im lặng, bên tai nghe được đều là tiếng mưa to quất vào thân xe.
Ánh mắt Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua/140002/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.