Trương Mỹ về nhà, cũng hên cho cô là Vũ Đình vẫn chưa về. Chắc khoảng vài tiếng nữa thì cô ấy sẽ về. Trương Mỹ ở nhà lủi thủi một mình chẳng biết làm gì, lười biếng nằm phịch lên giường.
“ À đúng rồi! Mình phải kiếm nhà cái đã. ”
Nói rồi cô lấy điện thoại ra lướt tìm căn nhà trọ hay nhà bán giá rẻ.
" Hm, căn này không phải, cái này cũng không. Căn này đẹp nhưng giá lại đắt quá... "
Cái này không ổn, cái kia cũng không ổn. Tìm tới tìm lui suốt mấy tiếng vẫn không thấy căn nào vừa ý cô cả.
Mặc dù là số tiền có trong tài khoản của cô không ít, chắc có thể nuôi cô đủ năm năm. Nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó, Trương Mỹ vẫn nên xài tiết kiệm hơn và cần có một công việc ổn định.
Cô chán nản tắt điện thoại. Thôi thì cứ để mai tìm tiếp vậy.
*Cốc cốc*
Tiếng gõ cửa vang lên.
“ ... ”
“ Mình vô đó nha. "
Mãi mà không nghe Trương Mỹ đáp lại, nên Vũ Đình mở cửa bước vào.
" Cậu xuống ăn trưa với mình không? "
Vũ Đình ló mặt vào, mỉm cười nói với cô.
“ Cậu về rồi à? ”
Để ý thấy cánh cửa đang mở thì cô liền ngồi dậy, thấy khuôn mặt tươi tắn của Vũ Đình thì Trương Mỹ cười hỏi. Hoàn toàn không để ý đến câu hỏi vừa rồi của Vũ Đình.
“ À ừm, cậu có xuống ăn không? ”
Cô hỏi lại lần một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua-lam-linh/2513024/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.