Sáng sớm tinh mơ, những đàn chim hót đã hót ríu rít để đánh thức Trương Mỹ, nhưng cô vẫn cuộn mình trong chiếc chăn ấm áp đó.
Bỗng một bóng người cao ráo đứng ngay chân giường nhìn chằm chằm cô. Người đó không ai khác chính là Ảnh Quân.
Bất chấp việc vẫn chưa đến giờ vào thăm bệnh, anh đã nói vài lời “nhẹ nhàng” với họ, dĩ nhiên là chẳng thể cưỡng lại được sự “dịu dàng” đó nên họ đã cho anh vào. Xem như Ảnh Quân là một ngoại lệ, có thể ra vào thăm người bệnh bất cứ lúc nào.
Anh đứng đó như một pho tượng, chẳng làm gì cả, chỉ nhìn Trương Mỹ tận một tiếng thôi. Sau đó mới đến ghế ngồi nhìn cô tiếp. Chẳng hiểu là Trương Mỹ có mị lực gì mà có thể khiến cho Ảnh Quân say đắm đến như vậy.
Nhìn một lúc thì anh lại lấy một xấp tài liệu và máy tính ra để làm việc. Ảnh Quân đã vào chế độ “làm việc” rồi. Đúng là làm gì thì làm nhưng cũng không thể bỏ bê công việc được mà. Trong lúc làm thì lâu lâu anh vẫn ngước lên nhìn Trương Mỹ khoảng năm phút rồi lại làm việc tiếp.
Lúc Trương Mỹ thức dậy là đã chín giờ rồi. Cô lim dim mở mắt nhìn xung quanh. Nghe thấy một giọng nói trầm ấm quen thuộc thì Trương Mỹ liền mở to mắt nhìn về phía nơi phát ra giọng nói.
“ Chỉ cần mang những tài liệu cần tôi phê duyệt đến đây thôi. Những thứ khác thì cậu xử lý giúp tôi. "
Ảnh Quân vừa cúp máy thì lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua-lam-linh/2512977/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.