“ Bọn trẻ dễ thương quá nhỉ? “
Trương Mỹ mỉm cười vẫy tay tạm biệt chúng.
“ Ừm. “
“ Mà khi nãy anh đưa gì cho cậu bé đó vậy? “
“ Chỉ là cây bút thôi. “
“ Sao tự nhiên anh lại tặng cho cậu bé đó cây bút? “
“ Vì nhóc đó đoán trước được tương lai. “
Ảnh Quân mỉm cười nói.
“ Hả? Cái gì mà đoán được tương lai? “
“ Thôi đừng quan tâm đến chuyện đó nữa. Còn cây kem em tính sao đây? “
“ Thì bỏ thôi chứ sao giờ. Bị dẫm lên rồi. “
Cô tiếc nuối nhìn cây kem dần bị tan trên mặt đất.
“ Vậy em ăn của tôi không? “
Ảnh Quân đưa bịch kem vẫn còn nguyên cho cô.
“ Thôi không cần đâu, anh cứ ăn đi. “
“ Chia đôi ra được không? Tôi ăn kem hai que mà. “
“ Như vậy có được không? “
“ Được. “
Nói rồi Ảnh Quân bẻ đôi cây kem đó ra, nhưng chẳng hiểu anh bẻ kiểu gì mà chỉ có cái que là gãy, còn kem thì vẫn y nguyên. Cả hai lặng người một lúc rồi Ảnh Quân đưa cho Trương Mỹ cái que gãy đó.
“ Cho em. “
Anh cười nói.
“ Anh đùa à? Anh đưa tôi cái que như này thì tôi ăn cái gì? “
Cô cau mày khó hiểu nhìn Ảnh Quân.
“ Thôi được rồi, tôi bẻ lại là được chứ gì. “
Anh lại bẻ thêm lần nữa, và cuối cùng lần này cũng chia được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua-lam-linh/2512941/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.