Trương Mỹ không biết phải làm sao, đành ngồi ở đó chờ người đến cứu. Chờ mãi cho đến lúc sập tối, gió cũng bắt đầu se se lạnh, trên người cô chỉ mặc mỗi bộ đồ bơi phong phanh và một chiếc khăn choàng mỏng manh.
Chẳng biết làm gì ngoài việc đưa mắt nhìn lên bầu trời đầy sao đẹp tựa như chiêm bao, ở thành phố làm sao thấy được khung cảnh đêm đẹp như thế này chứ. Tranh thủ ngắm một tí vậy.
“ Hắt xì. “
Cô khịt mũi một cái, ở đây đúng là lạnh thật, không biết khi nào Trương Mỹ mới được ra khỏi đây nhỉ, không chừng tối nay qua đêm ở cái hang này quá. Điện thoại thì bị hết pin tắt nguồn, còn không có ai bên cạnh, một mình một cõi ở cái hang này. Thôi kệ vậy, ngồi ngắm sao cũng vui mà.
Ở phía Ảnh Quân, anh đang sốt sắng lo cho Trương Mỹ vì cô đột nhiên biến mất. Ảnh Quân chạy hết chỗ này đến chỗ khác vẫn không thấy cô. Anh chợt khựng người lại, ánh mắt xa xăm nhìn về phía biển, anh bắt đầu có linh cảm chẳng lành về việc này.
Thôi xong rồi, có khi nào cô ấy bơi rồi bị sóng đập trôi ra xa không? Nghĩ đến đây, trong lòng Ảnh Quân liền nổi lên một cảm giác sợ hãi tột độ. Minh Triết đột nhiên vỗ vào vài anh làm anh một phen giật mình quay lại.
“ Khi nãy tôi có thấy Fanya đưa Trương Mỹ đi đâu ra phía kia đấy. “
Minh Triết nói rồi chỉ tay về phía một cái hang, Ảnh Quân ngay lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua-lam-linh/2512906/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.