Thanh Hoa vứt cặp qua bên kia rồi thuần thục trèo qua bên kia cổng. Cô nắm lấy tay Tử Văn rồi chạy vụt đi để tránh trường hợp các giác viên khác phát hiện. Chạy đến một nơi cách một khoảng khá xa trường, Thanh Hoa mới buông tay anh ra.
Vì cô chạy khá nhanh nên Tử Văn không theo kịp, mà Thanh Hoa lại kéo thêm anh nữa chứ, thế là anh buộc phải chạy theo. Giờ thì thở hồng hộc như con cá mắc cạn.
" Hồi nãy cô đã nói gì với giáo viên mà có thể lấy được cặp tôi đi vậy? "
Tử Văn ngồi xuống nghỉ một lát rồi nói.
" Có nói gì đâu, tôi chỉ đi vào rồi lấy cặp thôi. "
Thanh Hoa tươi tỉnh đáp.
" Cái gì?! Cô bị điên à?! Rồi giáo viên sẽ nghĩ gì đây hả? "
Anh sốc thật sự khi cô nói thế, lớn tiếng nói với Thanh Hoa.
Lỡ như giáo viên gọi điện về báo cho ba mẹ mình thì mình biết phải làm sao đây, Tử Văn lo lắng nghĩ thầm trong đầu.
" Tch, anh ồn ào quá đó. Cái đồ mọt sách này, tôi đâu có ngu tới cái mức như thế đâu. Tôi phải viện lý do giúp anh chứ. Sao vấn đề cơ bản này mà cái đồ mọt sách như anh cũng không biết nữa là sao. "
Thanh Hoa tặc lưỡi khó chịu nói.
" Này, tôi lớn hơn cô đấy. "
" Kệ anh. Tôi nói là anh đột nhiên cảm thấy mệt trong người, rất khó chịu nên đã gọi phụ huynh lên đưa về, tôi tới đây lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua-lam-linh/2512902/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.