Minh Triết cứ như thế, vào thăm Trương Mỹ và Ảnh Quân hai ba ngày rồi quay trở lại công ty. Vì một công ty lớn thì không thể nào thiếu vắng người điều hành được. Ảnh Quân đã không có mặt, nếu vắng bóng cả Minh Triết trong một thời gian thì chẳng tốt chút nào.
Lúc này, Ảnh Quân đang đẩy Trương Mỹ ngồi trên chiếc xe lăn đi hóng gió. Mặc dù chính bản thân mình đang bị thương nặng hơn anh, nhưng cô còn quan tâm, lo lắng cho Ảnh Quân còn hơn chính bản thân mình nữa cơ. Cứ luôn miệng nhắc anh phải chú ý đến vết thương của mình.
Trương Mỹ hơi ngửa đầu ra sau, vương đôi mắt to tròn màu xám tro nhìn Ảnh Quân nói:
" Chân anh đang bị thương đấy, cẩn thận chút. "
" Rồi rồi, anh biết rồi. Ngày nào em cũng nói câu đó muốn đầy lỗ tai anh rồi. Lo cho em kìa, đi cũng không xong mà bày đặt nhắc anh nữa. "
Ảnh Quân ngán ngẩm gật gật đầu rồi cúi xuống thổi phù vào mặt cô một cái cho giật mình rồi nhắm hai mắt lại. Trương Mỹ liền thẳng đầu, quay lại cau mày nhìn anh.
" Anh hết trò dễ giỡn rồi à? "
Ảnh Quân nở một nụ cười đầy ranh mãnh, nếu như anh không nói thì cô cũng biết ý đồ của nụ cười đó là gì.
" Không, anh còn nhiều trò lắm. Từ nhẹ nhàng cho đến khiến em 'rên rỉ' vì vui sướng. "
Giọng Ảnh Quân tà mị nói. Trương Mỹ vừa thẹn vừa bực, vương tay ra phía sau đánh vào hông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua-lam-linh/2512878/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.