Nhận được câu hỏi từ Lorayne, Trương Mỹ vui mừng khôn xiết, cô cố kìm nén cảm xúc của mình lại. Cặp mắt màu xám tro đầy mơ mộng của Trương Mỹ nhìn thẳng vào đôi mắt xanh sâu thẳm như đại dương kia, bình tĩnh, tự tin trả lời ông bằng tiếng Pháp.
" Hai con quen nhau chắc đã hơn một năm rưỡi rồi ạ. Còn về chuyện lí do tại sao Ảnh Quân lại yêu con, thì theo con nghĩ rằng chắc là do tính cách. ” - Trương Mỹ im lặng một lúc, cô quay sang nhìn Ảnh Quân rồi nói tiếp - “ Con không dám tự nhận bản thân mình tài giỏi hơn, hay giàu có hơn vị hôn thê của anh ấy, nhưng con có thể chắc chắn rằng tâm địa con không xấu xa như cô ấy. ”
Lorayne và Di Mai tròn mắt nhìn Trương Mỹ khi cách phát âm của cô chẳng khác gì người bản xứ. Mới ban đầu, Di Mai còn nghĩ sẽ trợ giúp cô trong việc phiên dịch nếu như cô không biết tiếng Pháp hoặc tiếng Anh, nhưng không ngờ lại vượt ngoài mong đợi của cả hai người.
Lorayne có chút ngẩn người khi nhìn vào cặp mắt màu xám tro đấy, nó làm ông như ngờ ngợ ra điều gì đó khi xưa, nhưng ông lớn tuổi nên đầu óc quên trước quên sau. Ông chẳng thể nào nhớ nổi chuyện quan trọng ấy.
Thấy Lorayne lại một lần nữa mất tập trung, Di Mai cau mày khó chịu. Lần này bà quyết định không nhân nhượng, không nể mặt gì ông. Di Mai đánh mạnh vào đùi Lorayne một cái.
“ Anh mà mất tập trung lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua-lam-linh/2512849/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.