Ánh mắt Ảnh Quân bỗng chốc từ dịu dàng chuyển sang lạnh lùng, băng lãnh. Dường như trong đầu anh đang suy tính điều gì đó. Anh ngước nhìn phòng tắm đang vọng ra tiếng nước xã, rồi lấy chiếc điện thoại từ trong túi ra. Vừa đi ra ngoài ban công vừa nhấn một dãy số dài, có vẻ như anh đã ghi nhớ từ lâu rồi.
“Tút… tút… tút”
Tiếng chuông kéo dài từng hồi, nghe trông thật nặng nề. Đợi một lúc lâu thì đầu dây bên kia cũng có người bắt máy.
" Alo? Chú nghe đây… Con gọi chú có gì không? "
Một giọng nam trầm khàn vang lên ở phía bên kia. Đó chính là ba của Fanya, Allard Liam.
" Chú Allard, chú biết con gọi chú chỉ có một lý do duy nhất thôi. "
" Chú… "
" Chẳng phải chú nói Fanya đã được chữa khỏi bệnh rồi sao? Vậy tại sao lần trước lại xảy ra vụ việc ấy? "
Ảnh Quân nhíu mày, lạnh giọng hỏi.
" Do… bệnh viện đã bảo con bé đã được chữa trị khỏi rồi nên… về việc ấy chú cũng không biết. "
Ông ấy ngập ngừng nói.
" Bệnh viện bảo Fanya đã chữa trị khỏi, hay là do chú chuộc cô ấy về? "
" …Chú xin lỗi. Giờ con bé chỉ có một mình chú thôi, con cũng biết người mẹ hiện tại bây giờ chỉ là mẹ nuôi thôi mà. Fanya đã thiếu tình thương rồi, để nó ở bệnh viện mãi như thế, chú sợ nó buồn. "
" Chú làm như thế là đang hại con chú đấy! "
Ảnh Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua-lam-linh/2512845/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.