Cuộc đua bắt đầu, Trương Mỹ nhanh chóng chạy lên trước. Cố gắng sử dụng vốn kiến thức ít ỏi của mình với hy vọng là sẽ thắng Ảnh Quân, mặc dù cô biết điều đó là bất khả thi.
Ngay từ ban đầu là cuộc đua này đối với mình vô cùng thiệt thòi. Chẳng biết là anh ấy đang toan tính chuyện gì nữa đây, cô vừa cưỡi vừa lo lắng thầm nghĩ.
Ảnh Quân đứng nhìn Trương Mỹ từ xa, thấy mái tóc đen bóng mượt của cô, cùng bờm ngựa màu bạch của Arthur đang tung bay dưới ánh nắng dìu dịu. Hai màu sắc tương phản, màu này làm nổi bật màu kia. Trông Trương Mỹ có nét gì đó mạnh mẽ hơn so với bình thường, chắc có lẽ là vì nét mặt đang muốn chiến thắng kia.
Hẳn là cô ấy sợ mình giở trò gì rồi đây. Mình làm sao mà giở trò gì được chứ, khuôn mặt này liêm chính đến thế cơ mà, Ảnh Quân ngẫm nghĩ.
Mặc dù thời tiết lúc này có chút chói chang, nhưng ngoài Ảnh Quân và Trương Mỹ ra thì vẫn có một số khách tham quan du lịch khác. Họ thấy cô đang lướt qua họ một cách nhanh chóng, nhưng vẻ đẹp của Trương Mỹ đã thu vào tầm mắt họ. Những người đó theo phản xạ mà ngoái đầu nhìn cô, trầm trồ khen ngợi.
“ Cô gái ấy đẹp quá nhỉ? Cưỡi ngựa trông cũng giỏi nữa.“
Một vị khách tuổi trung niên quay sang nói với người bạn của mình.
“ Ừm, vừa có tài vừa có sắc như thế thì còn gì bằng. “
Bà ấy gật đầu đồng tình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-them-lan-nua-lam-linh/2512830/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.