"Linh à, lúc em đọc được bức thư này thì anh cũng Ko còn ở Việt Nam. Đọc xong bức thư này xin em quên anh đi, sẽ có 1 người tốt hơn anh, yêu em nhiều hơn anh bên cạnh em. Hãy sống thật hạnh phúc và quên anh đi, coi như em chưa từng yêu người thầy giáo cũng như người nào trên Sơn. Thật xin lỗi em, về tất cả mọi thứ...
Anh xin lỗi vì đã quá tham làm mà giữ em ở lại bên mình mấy ngày nay, chỉ vì anh quá ích kỉ. Có lẽ nếu từ chối em đã tốt hơn cho 2 ta.Anh cũng xin lỗi vì đã lấy mất nụ hôn đầu của em. Xin lỗi vì đã phạt em nặng như vậy, anh vốn Ko có quyền. Xin lỗi em rất nhiều.
Xin lỗi vì đã nhiều lần vì cảm xúc bản thân mà trách phạt em, nhiều lần vì sự ghen tuông của bản thân mà phạt em quá nặng. Còn rất nhiều điều muốn nói nhưng đã Ko còn đủ thời gian. Căn nhà này.. anh để lại, nếu muốn em có thể sử dụng.
Xin em hãy quên anh đi, sống thật tốt. Anh giờ đây chỉ là quá khứ, hãy sống vì hiện tại và tương lai.
Chúng ta từ nay chấm dứt, buông tha cho em? Cũng là cho anh. Ko có anh bên cạnh thoải mái hơn nhiều. Nhưng cũng nên nghĩ đến bản thân, chăm lo sức khỏe, làm việc thật tốt.
Anh Ko thể nói được lí do, em cũng Ko nên nghĩ nhiều.
Tạm biệt, người tôi yêu. Có duyên sẽ gặp lại. Mong lúc gặp lại anh được nhìn thấy em thật hạnh phúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thay-co-duoc-khong/2735623/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.