Mang đến nhà anh Sơn ăn nhé.-Bố cô thấy cô chạy ra với mấy túi, liền cầm hộ cô.
-Đến đấy học mà bố..mà chắc j anh ấy cho.
-Bố bảo cho,đc chưa??-Ông cười
-Ừm.
Bố cô mở cửa chiếc Toyota, bảo cô lên xe
-Bố này, hôm nay có giáo viên dạy toán với hoá mới đấy.-Cô kể với mặt tỉnh bơ, cầm hộp kem bạc hà vừa ăn vừa nói
-Thế hả? Thầy hay cô, dạy có đc Ko??
-Thầy giáo, bố cg biết đấy!
-Ai thế??-Bố cô lái xe, nghĩ xem mình có quen với giáo viên nào ko
-Anh Sơn.-Nói đến đây mặt cô ỉu xìu, nhớ đến vụ chép phạt.. Mai có tiết toán rồi, chép làm sao kịp đc đây
-Sơn nào?? À... hôm trước có nghe nói anh ấy nói sắp dạy 1 trường phổ Thông. Hoá ra dạy trường con à?? Vậy thì tốt rồi..
-Tốt j chứ?? Chả có chỗ nào tốt cả, nói năng với học sinh cộc lốc, buổi đầu đã phạt học sinh,... vân vân và mây mây...
-Bị anh Sơn phạt nên giận hả?-Bố cô cười
-Xì..-cô phồng má, cô còn chưa nói j mà bố cô đã biết rồi. Bố cô nhìn lên gương chiếu hậu thấy cô ấm ức, liền đắc ý cười thầm
-Trên trán con viết chữ con bị phạt đó.. con nghĩ cái j là trên mặt con hiện ra hết rồi.
-Kệ bố.-Cô ném ánh mắt đầy lửa giận sang bên cạnh
-Học ngoan nghe Ko?? Ko đc hỗn,lộn xộn với anh Sơn, bố biết là bố cho ăn đòn.-Giọng nhẹ nhàng, câu nói mang ý cảnh báo. Bố vì anh ta mà dọa đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thay-co-duoc-khong/2735554/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.