Lời nói của Phong Nhược Nhiễm làm Tô Liễu Liễu đang nhắm mắt hưởng thụ lại mở ra, ngồi dậy, tầm mắt di chuyển đến vị trí hai người giao hợp.
Nàng liếc mắt một cái, thật hoảng sợ.
Thế nhưng nó còn chưa hoàn toàn đi vào.
Rõ ràng đã làm nàng cảm thấy đau đau còn sảng sảng, thế nhưng côn th*t thô tráng khả quan kia mới chỉ thọc vào mỗi cái đầu thôi.
Này thoạt nhìn, kích cỡ rất không hợp a.
Hiển nhiên Phong Nhược Nhiễm cũng ẩn nhẫn thống khổ, lời vừa nói ra ngữ khí căng chặt, thấy ánh nắt nàng thẳng lăng lăng nhìn nơi riêng tư tương giao của hai người, cây côn th*t kia thế nhưng còn biến lớn.
Quả thật chính là pháp thuật thần kỳ a.
Liễu Liễu đột nhiên nuốt một ngụm nước miếng, nghĩ đến khi thứ này hoàn toàn tiến vào cơ thể của nàng, liệu có phải sẽ chọc ra cái lỗ thủng lớn hay không?
Ngẫm lại không hiểu sao liền thấy rất hưng phấn.
Ngao ngao nàng rất muốn ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, rống to với Phong Nhược Nhiễm, sư phụ mau thọc hư người ta đi.
Nhưng mà nàng biết, nếu như nàng rống ra câu này nhất định Phong Nhược Nhiễm sẽ bị doạ hư, vạn nhất mà bị héo thì không xong.
Nàng vất vả lắm mới ăn được miếng thịt này, tuy rằng không biết vì sao khối thịt này lại chủ động dâng tới miệng nàng nhưng mà ăn trước rồi nói.
Lo sợ Phong Nhược Nhiễm sẽ thay đổi chủ ý, Tô Liễu Liễu thẹn thùng cúi đầu, nhỏ giọng nói.
“Sư phụ, kỳ thật người không cần phải hạ dược đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-thap-19-tang/977895/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.