Cái áo lót mỏng manh như cánh ve, Hàn Nhược Diệp từng bước tiến lại gần Tô Liễu Liễu, Tô Liễu Liễu bất giác nuốt một ngụm nước miếng, nhìn cảnh xuân cơ hồ không thể che nổi của Hàn Nhược Diệp, nàng lại có chút miệng đắng lưỡi khô.
Tên sư đệ này, gương mặt trông ngon mắt mà sao bộ dáng thì không khác gì một ông cụ non, nhưng mà giờ phút này lại mang tư thái liêu nhân mị hoặc, quả thật làm người khác chịu không nổi.
Liễu Liễu cảm thấy ánh mắt của mình hoàn toàn không chịu khống chế, gắt gao nhìn chằm chằm vật đang dựng thẳng dưới áo lót của hắn, màu sắc phấn nộn, lại còn bất đồng cực lớn với vẻ bề ngoài của hắn, mặt trên chằng chịt gân xanh, làm ánh mắt người ta không tự chủ mà miên man bất định, chút nữa thứ này thọc vào, không biết sẽ là tư vị gì a.
"Sư tỷ"
Ở thời điểm đầu óc Liễu Liễu tràn đầy tình sắc, Hàn Nhược Diệp đã ngồi xuống bên cạnh nàng, ngậm lấy vành tai nàng, âm điệu trầm thấp chưa bao giờ có, nỉ non giống như tình nhân.
"Ngô"
Liễu Liễu bị hắn ngậm lấy vành tai, cái lưỡi ướt át theo lỗ tai nàng đi xuống cổ, lưu lại dấu vết ướt át, gió nhẹ thổi qua, hơi nước bốc lên có chút lạnh lẽo.
Nhưng mà sau lưng nàng lại kề sát một cơ thể ấm áp, nàng có thể cảm nhận rõ ràng cánh tay hắn từ phía sau ôm lấy eo nàng, bàn tay nóng rực đặt trên phần ngực no đủ, nhũ hoa mẫn cảm đã dựng cao chót vót, bị đùa bỡn trong lòng bàn tay hắn, cơ thể Liễu Liễu run lên từng đợt.
Còn chưa làm cái gì, nàng đã bị hắn trêu chọc đến động tình, nàng cảm nhận được hoa dịch từ cơ thể nàng đang trào ra, dích ướt hoa tâm.
Này đâu còn là tiểu sư đệ, Liễu Liễu nhịn không được hoài nghi tiểu sư đệ đã bị hồ ly tinh chiếm xác.
"Sư tỷ"
"Ân"
"Tỷ muốn ta sao?"
Liễu Liễu đã bị khiêu khích đến tình dục tăng vọt, cả người ngứa đến không chịu được, Hàn Nhược Diệp lại còn ở một bên dùng tay xoa nắn nhũ hoa mẫn cảm của nàng, không nhanh không chậm hỏi.
Muốn muốn muốn đến chịu không nổi rồi, Tô Liễu Liễu ở trong lòng gào thét, nhưng mà nàng là sư tỷ rụt rè, vừa e thẹn lại vừa mắc cỡ, nắm chặt ngón tay, cố nén ý niệm đem Hàn Nhược Diệp phác gục tại chỗ.
Ngươi rốt cuộc là có tới hay không, lão nương sắp nhịn không được rồi
Liễu Liễu lòng nóng như lửa, cuối cùng trừng mắt nhìn gương mặt tinh xảo của Hàn Nhược Diệp, hắn mị nhãn như tơ, đôi mắt giống như mọc ra móc câu, câu mất tâm trí của nàng rồi.
Tô Liễu Liễu một phen ôm lấy cổ Hàn Nhược Diệp, áp đảo hắn xuống dưới, cúi người, cắn một cái vào ngực hắn, dùng kỹ xảo học được không lâu trước đó, đầu lưỡi quấn quanh khiêu khích, sau đó hài lòng khi nghe thấy tiếng thở dốc thô nặng của hắn.
Sau đó, Liễu Liễu xấu xa cưỡi ở trên người hắn, chân trái cố ý cọ xát lên phân thân của hắn, mấy lần thiếu chút nữa là đi vào, nàng lại cố ý tránh ra, trượt qua chỗ khác.
Nàng nhạy bén mà nhận thấy, phân thân hắn ở giữa hai giống như thanh sắt bị thiêu nóng.
"Sư đệ, đệ muốn ta sao?"
Thấy thời cơ chín muồi, Tô Liễu Liễu bắt chước ngữ khí lúc trước của Hàn Nhược Diệp, xấu xa ở bên tai hắn nỉ non, còn vươn đầu lưỡi liếm vành tai hắn.
Hô hấp của Hàn Nhược Diệp cứng lại, Tô Liễu Liễu vẫn còn đang đắc ý vì ăn miếng trả miếng thành công, trong lúc nhất thời trời đất quay cuồng, bị Hàn Nhược Diệp nghiêng người, đè ở dưới thân.
Phân thân căng cứng của hắn dựng trước hoa tâm của nàng, Tô Liễu Liễu cười không nổi, tuy rằng gần đây nàng cũng có lăn giường, nhưng mà hiện tại người đang đè trên người nàng là sư đệ của nàng a~
Gương mặt anh tuấn thanh thuần của hắn ban đầu bây giờ đã bị tình dục che kín, dung nhan nhiễm một tầng mồ hôi mỏng, mồ hôi li ti lấm tấm trên vầng trán trắng nõn như ngọc, hơi thở lành lạnh của hắn chiếu thẳng vào phần ngực trần trụi của nàng, Tô Liễu Liễu chỉ cảm thấy toàn thân khẩn trường đến mức căng cứng, toàn bộ cảm giác đều tập trung tại hạ thân của hai người.