Lý Thần Dương đi lên lầu, thấy Dương Hồng đang trực khu VIP liền nhờ nàng gọi dùm ít đồ ăn sáng. Dương Hồng thấy hắn cái mặt nhỏ nhắn xụ xuống, có chút tức giận, bất quá hắn đánh nhau giỏi như thế nàng cũng chỉ đành nhịn xuống, càm ràm gọi đồ ăn cho hắn.
“Chị Triệu đâu rồi nhỉ?”
Lý Thần Dương nhàm chán dựa vào ghế sa lông, trong lòng cảm thán lầu VIP này thật thoải mái, có cả sa lông để nghỉ ngơi. Hắn đang suy nghĩ, cánh tay chợt vung lên, tức thì chả có gì xảy ra. Hắn lầm bầm một tiếng, cảm thấy không có linh khí thật là khó chịu.
“Xem ra phải tìm cách phục hồi chân khí mới được, dù sao ai mà biết được thế giới này có cường giả ẩn thế không. Tuy tất cả người mà mình nhìn đều không có ai có chân khí nhưng mà vạn nhất có một ngày, có một ngày mấy tên điên cừu nhân ở Cựu thế giới cũng đi được tới chỗ này thì nhất định không xong.”
“Chưa kể mình cảm nhận được thế giới này tuy linh khí yếu ớt nhưng chung quy vẫn là có.”
Đang suy nghĩ, chợt hắn thấy hai người nam nữ đi từ dưới lầu lên, mà bên cạnh họ còn có Triệu Vũ Hinh.
“Ây, là bạn của chị Triệu à?”
Lý Thần Dương có chút hiếu kỳ quan sát hai người.
Trong hai người này, người nam thì tuổi chừng 25-26 tuổi, dáng người hơi cường tráng, cao chừng 1m8, tóc chải vuốt cẩn thận, đeo kính gọng, người mặc áo vest màu đen, chân đi giày da đoán chừng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-than-trong-sinh-ve-do-thi/2280040/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.