“Ồ? Xin hỏi người đó là?”, nếu định hợp tác, đương nhiên Mục Long phải hỏi. 
Dù sao, hắn chỉ là tạm thời tin tưởng Sở Tùy Duyên mà thôi, còn người khác, với tình hình hiện nay của Mục Long, đương nhiên cần phải cẩn thận là trên hết, không đến đường cùng thì tuyệt đối không thể lộ ra tung tích. 
Một người thông minh như Sở Tùy Duyên đương nhiên hiểu được ý của Mục Long, cười nói: “Mục huynh yên tâm đi, chẳng phải có câu, kẻ địch của kẻ địch chính là bạn của mình sao. Vả lại, người bạn này của ta cũng có thù oán với Giang Thiên Vũ và Hoàng Thiện kia. Hơn nữa, trước giờ đều phân rõ đúng sai, chứ không phải loại người gặp lợi liền sáng mắt”. 
“Nghe ngươi nói vậy, bản thân ta càng tò mò hơn đó, rốt cuộc là vị đệ tử ngoại môn nào mà có thể khiến một người đứng đầu bảng Sơn Hà như Sở huynh đánh giá như thế?”, Mục Long trêu ghẹo. 
“Ha ha, cái gọi là đứng đầu bảng Sơn Hà cũng chỉ là hư danh thôi, tùy duyên, tùy duyên ấy mà”. 
“Nhưng người bạn này của ta lại không phải loại chỉ có tiếng mà không có miếng. Lúc trước, nếu Sở huynh dùng sức một người xóa sổ hội Thiên Vũ thì chắc cũng có nghe nói đến cái tên ‘hội Linh Lung’ chứ nhỉ”. 
“Đương nhiên rồi”, Mục Long đáp. 
“Không gạt Mục huynh, người bạn kia của ta chính là Mặc Linh Lung – người sáng lập nên hội Linh Lung ấy”. 
“Chính là Mặc Linh Lung – người đứng thứ 6 trên bảng Sơn Hà à?” 
“Đúng vậy, ta đã hẹn chỗ với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-than-thai-co-hac-long/916311/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.