Chương trước
Chương sau
“Ồ? Xin hỏi người đó là?”, nếu định hợp tác, đương nhiên Mục Long phải hỏi.
Dù sao, hắn chỉ là tạm thời tin tưởng Sở Tùy Duyên mà thôi, còn người khác, với tình hình hiện nay của Mục Long, đương nhiên cần phải cẩn thận là trên hết, không đến đường cùng thì tuyệt đối không thể lộ ra tung tích.
Một người thông minh như Sở Tùy Duyên đương nhiên hiểu được ý của Mục Long, cười nói: “Mục huynh yên tâm đi, chẳng phải có câu, kẻ địch của kẻ địch chính là bạn của mình sao. Vả lại, người bạn này của ta cũng có thù oán với Giang Thiên Vũ và Hoàng Thiện kia. Hơn nữa, trước giờ đều phân rõ đúng sai, chứ không phải loại người gặp lợi liền sáng mắt”.
“Nghe ngươi nói vậy, bản thân ta càng tò mò hơn đó, rốt cuộc là vị đệ tử ngoại môn nào mà có thể khiến một người đứng đầu bảng Sơn Hà như Sở huynh đánh giá như thế?”, Mục Long trêu ghẹo.
“Ha ha, cái gọi là đứng đầu bảng Sơn Hà cũng chỉ là hư danh thôi, tùy duyên, tùy duyên ấy mà”.
“Nhưng người bạn này của ta lại không phải loại chỉ có tiếng mà không có miếng. Lúc trước, nếu Sở huynh dùng sức một người xóa sổ hội Thiên Vũ thì chắc cũng có nghe nói đến cái tên ‘hội Linh Lung’ chứ nhỉ”.
“Đương nhiên rồi”, Mục Long đáp.
“Không gạt Mục huynh, người bạn kia của ta chính là Mặc Linh Lung – người sáng lập nên hội Linh Lung ấy”.
“Chính là Mặc Linh Lung – người đứng thứ 6 trên bảng Sơn Hà à?”
“Đúng vậy, ta đã hẹn chỗ với nàng ta rồi. Vốn dĩ, nếu không tìm thấy người hợp tác thì hai chúng ta tính mạo hiểm thử một lần. Giờ có Mục huynh gia nhập, đương nhiên là càng tốt”.
“Việc này không nên để lâu, nếu Mục huynh không còn chuyện gì khác, hay là chúng ta đến tập hợp với nàng ta luôn nhé?”, Sở Tùy Duyên nói xong lấy ra bản đồ, nhìn đường đi bên trên.
Cảnh ấy cũng chứng minh suy đoán lúc trước của Mục Long, tuy tấm bản đồ ấy có vẻ khá đơn giản, không đủ chi tiết, nhưng đều có đánh dấu lại những vị trí quan trọng.
Hơn nữa, Mục Long dám khẳng định, trong tay đám Giang Thiên Vũ và Hoàng Thiện cũng có một tấm như vậy.
Bởi vì Mục Long biết Giang Thiên Tứ – một thiên kiêu trong nội môn và là anh trai của Giang Thiên Vũ muốn có được một tấm bản đồ đảo Phục Ma thì cũng không khó.
“Ừ, chậm trễ lại sinh biến, một khi đã thế thì ta lên đường thôi”, sau đó, Mục Long bèn đi theo Sở Tùy Duyên đến một chỗ tên là núi Hổ Lang.
Song cũng phải có tâm đề phòng người, dù gì đây cũng là lần đầu tiên Mục Long và Sở Tùy Duyên hợp tác. Vả lại, tình hình bây giờ của hắn lại cực kỳ nguy hiểm, hơi lơ là chút thôi sẽ có khả năng bị hội Đồ Long vây giết.
Thế nên, trên đường đi, Mục Long đều hết sức cẩn thận, lúc nào cũng cảnh giác, hễ có gió thổi cỏ lay, hắn đều có thể đưa ra cách giải quyết.
Nhưng lúc ở trong Huyền Tâm Huyễn Linh cốc, Mục Long đã có ấn tượng với Sở Tùy Duyên, đến giờ thì hắn ta làm việc rất có phong thái của bậc quân tử.
Sau hai canh giờ, Mục Long và Sở Tùy Duyên đã đến núi Lang Hổ, Mặc Linh Lung đã đợi ở đó từ lâu.
Nhắc tới dung mạo của Mặc Linh Lung, vừa không giống với vẻ xuất trần tuyệt thế như Vân Kinh Hồng, cũng không linh hoạt động lòng người như Triệu Linh Đan, mà mang lại một vẻ đẹp khác. . Truyện Quan Trường
Làn da trắng nõn của nàng ta kết hợp với ngũ quan tinh xảo như tượng tạc, búi tóc giống như nam nhi dùng trâm ngọc để cố định, trên người mặc cẩm vân bào lam sắc, đi đứng hành động ẩn ẩn toát lên vài phần dục tú và khí khái anh hùng.
Lần đầu tiên nhìn thấy Mặc Linh Lung, trong lòng Mục Long không khỏi nghĩ tới một câu nói: nữ nhi cũng chẳng thua gì nam nhi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.