Chương trước
Chương sau
Đây là thức thứ tư trong “Chiến Thiên Đồ Lục”, thời kỳ thượng cổ, Hỗn Thế Ma Viên sử dụng tuyệt chiêu này, có thể kéo được Cửu Thiên Tinh Thần xuống khỏi Tinh Hà, uy lực vô cùng to lớn.
Đối mặt với Phệ Não Ma Thi Trùng đang bay đến, Mục Long bộc phát chân nguyên, một bàn tay chân nguyên màu vàng khổng lồ đột nhiên duỗi ra bóp chặt bảy con cổ trùng kia!
“Bẹp!”
“Bẹp!”

Những tiếng nổ tung liên tiếp truyền đến, giống như là có người dùng tay bóp vỡ bụng của dòi bọ, bảy con Phệ Não Ma Thi Trùng kia còn chưa kịp hét lên một tiếng đã bị Mục Long bóp nát, tuôn ra từng dòng nước đặc màu xanh đen, tanh hôi khó ngửi.
Mùi này làm cho người ta cảm thấy buồn nôn, cho dù là Mục Long cũng cảm giác bên trong dạ dày như đang dời sông lấp biển.
“Đúng là vài thứ khiến người ta thấy buồn nôn!”
Mục Long hoàn toàn không có tâm trạng đánh nhau với Miêu Thiên Tú, trong nháy mắt đã sử dụng Huyễn Quang Tật Ảnh Bộ, rút kiếm lao đến.
“Làm sao có thể?”, trên khuôn mặt đầy mủ đau đớn của Miêu Thiên Tú tràn ngập chấn động, trong mắt cũng toàn vẻ khó có thể tin.
Phệ Não Ma Thi Trùng này là con át chủ bài lớn nhất của hắn ta, nhưng bây giờ lại bị Mục Long phá vỡ dễ dàng như thế, sao hắn ta có thể không sợ hãi được chứ?
Hơn nữa cổ trùng này là truyền thừa hắn ta lấy được trong mộ của người nuôi cổ, tự lấy máu mình để nuôi dưỡng, bây giờ đều bị Mục Long bóp nát, bản thân hắn ta cũng sẽ bị phản phệ.
Người gãy chân, thân thể bị thương nặng, sao có thể là đối thủ của Mục Long?
Trong giây phút đó, chỉ thấy một kiếm quang hiện lên, sự hoảng sợ trong mắt Miêu Thiên Tú hoàn toàn biến mất.
Bởi lẽ cái đầu của hắn ta đã bay khỏi bả vai, xoay tròn trên không trung, đường kiếm của Mục Long quá nhanh, đến mức khiến hắn nhìn thấy rõ bản thân mình ngã lăn xuống đất, máu tuôn ra từ động mạch trên cổ như suối phun, cái đầu bay vút lên cao, hơn một trượng rồi mới chậm rãi rơi xuống đất.
Sau đó, Mục Long dùng kiếm bới móc lệnh bài thí luyện của Miêu Thiên Tú, cầm lên xem xét một hồi, tâm trạng hắn bây giờ rất tốt.
Tuy thủ đoạn của tên này rất thâm độc, nhưng thành tích đạt được quả thật rất đáng nể, chỉ với ba ngày ngắn ngủi, mà bên trong lệnh bài thí luyện này đã chứa đến tám trăm yêu hồn.
Mà trong lệnh bài thí luyện của Mục Long chỉ có lẻ tẻ hơn mười cái, có so sánh mới thấy rõ, thành tích của hắn quá bé nhỏ, không đáng nhắc đến, mặc kệ là Miêu Thiên Tú đã dùng thủ đoạn gì để lấy được thành tích ấy, nhưng bây giờ, tất cả đều đã thuộc về Mục Long.
Lại còn thêm nhẫn trữ vật nữa, mỗi đệ tử trên bảng Sơn Hà đều có gia cảnh giàu sang phú quý, tên Miêu Thiên Tú này đứng thứ mười trên bảng, tất nhiên là chỉ có giàu hơn thôi.
Ngay khi mở nhẫn trữ vật ra, Mục Long không thể không cảm thán bản thân mình quá nghèo nàn, các loại tuyệt học có trong đó đều đã được hắn lật ra xem, tuy rằng không nhìn trúng được cái nào, nhưng để dành sau này có lẽ bán được giá tốt.
Trong đó chỉ có một quyển sách cổ nói về thuật nuôi cổ đã bị Mục Long dùng chân nguyên phá hủy, đây đều là vài ba loại pháp thuật tà đạo dùng để hại người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.