Chương trước
Chương sau
Viên đá Phong Lôi Thần kia dường như bị đốt cháy khét, biến thành màu than đen, vô cùng ảm đạm, không còn tỏa ra ánh sáng màu tím xanh nữa, nhìn không khác những viên đá bình thường.
“Độ kiếp thất bại rồi?”, Mục Long nhìn thấy vậy, trong lòng trầm xuống, xem ra đạo tu hành quả nhiên tàn khốc, linh vật vài vạn năm mới có thể hình thành này cuối cùng cũng thất bại trong gang tấc dưới thiên kiếp.
Mục Long đi qua, chuẩn bị nhặt nó lên.
Đột nhiên, mặt ngoài đá Phong Lôi Thần bắt đầu phát ra những tiếng vỡ vụn.
Răng rắc, răng rắc!
Theo âm thanh vang vọng khắp sơn cốc, mặt ngoài đá Phong Lôi Thần tràn ngập vết rạn, có dấu hiệu vỡ tan.
Ngay lúc Mục Long tới gần, phía trên đá Phong Lôi Thần lại xảy ra biến đổi lần nữa.
Chỉ thấy vỏ ngoài bị cháy đen kia tróc ra từng mảnh giống như vỏ trứng, ánh hào quang màu tím xanh lại xuyên qua khe hở, tản ra càng thêm mãnh liệt sáng chói.
Mục Long đã cách đá Phong Lôi Thần rất gần, hắn thấy rõ ràng, không ngờ trên mặt ngoài của viên đá lại có một đôi mắt, mặc dù có chút mơ hồ, nhưng đó chính là một đôi mắt, ngoài ra còn mọc thêm một cái miệng.
Một màn này khiến Mục Long phải rùng mình, viên đá mọc ra mắt và miệng, thực sự quá mức quỷ dị.
“Nó… độ kiếp thành công?”, Mục Long khó hiểu.
Con mắt trên tảng đá bỗng nhiên mở ra, nhưng khi nó nhìn về phía Mục Long lại có vẻ vô cùng hoảng sợ, sau đó tỏa ra ánh hào quang còn sáng chói hơn lúc trước.
Một màn sau đó mới quả thực làm cho người ta phải chấn động.
“Má ơi, quái vật!”
Chỉ thấy viên đá kia há mồm, hú lên quái dị, sau đó mọc ra một đôi cánh, bay lên trên trời mất hút.
“Chuyện này…”
“Chẳng những viên đá đó có thể mở miệng nói tiếng người mà còn biết bay, quả nhiên là thành tinh sao?”, Mục Long bị một tiếng rú quái dị của viên đá làm cho chấn động, nếu nhất định phải nói là quái vật, đại khái nó mới là quái vật đi.
Viên đá mọc ra mắt miệng, biết nói chuyện còn viết bay, không phải quái vật thì là cái gì?
“Quả nhiên viên đá Phong Lôi Thần này là đá thần cướp đoạt tạo hóa của trời đất, linh trí đạt tới trình độ như vậy, có thể lấy sức mạnh Phong Lôi hóa ra hai cánh, nếu như Long ca ca là Ngự Hồn cảnh, có thể phi hành trên không thì mới có khả năng đuổi kịp nó”.
“Nếu như có thể thu phục vật này, Long ca ca sẽ có thể khống chế sức mạnh Phong Lôi trong đó, hóa ra hai cánh Phong Lôi, cho dù không phải Ngự Hồn cảnh cũng có thể phi hành, hơn nữa tốc độ còn vượt xa cường giả Ngự Hồn”, Hoan Nhi nói.
Nghe thấy vậy, trong lòng Mục Long lập tức chấn động, không nhịn được hoảng sợ nói: “Cái gì? Không vào Ngự Hồn mà cũng có thể ngự không phi hành ư?”
“Đúng vậy, sở dĩ Ngự Hồn cảnh có thể bay trên không là bởi vì bọn họ có được thần hồn, có thể điều động linh khí trong trời đất chỉ bằng một suy nghĩ, để thân thể mình lơ lửng giữa không trung mà không rơi xuống, mà sức mạnh Phong Lôi này vốn đại diện cho tốc độ trong trời đất, đi như gió thổi, lướt như sấm chớp, đương nhiên không phải bàn đến việc phi hành trên không”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.