“Thí luyện Phục Ma lần này không thể tránh khỏi tương đấu sống còn, nhưng cũng là một cơ hội tốt, đến lúc đó nếu như ta có thể gặp được cơ duyên trùng hợp, đột phá Ngự Hồn cảnh, nhất định sẽ lột da rút gân, nghiền xương thành tro tên Mục Long đó mới có thể hả mối giận trong lòng ta!”, Giang Thiên Vũ nghiến răng nghiến lợi nói. Trong lòng hắn ta, nỗi hận với Mục Long đã đạt đến mức độ cực kỳ đáng sợ. “Nỗi hận trong lòng sư đệ, vi huynh vô cùng đồng cảm, nhưng không thể coi thường Mục Long này, nếu như hai người chúng ta đều có thể đột phá Ngự Hồn cảnh thì mới có thể thử một lần được!”, Hoàng Thiện rõ ràng tâm tư thận trọng hơn Giang Thiên Vũ rất nhiều. “Không được!”, đúng lúc này, Giang Thiên Tứ nghe thấy hai người nói vậy thì trực tiếp phủ định, sau đó tiếp tục nói: “Thiên tư của kẻ này ta đã tận mắt trông thấy, tuyệt đối không phải hạng bình thường, người như vậy sao lại không có thủ đoạn bảo mệnh được. Nếu như hai người giết hắn không chết thì sẽ thành tự đào hố chôn mình, làm vậy không ổn”. “Có điều, muốn đối phó với hắn ngược lại cũng không phải là không có cách, trong tay hắn không phải có bản đồ đảo Phục Ma sao? Đến lúc đó, chúng ta chỉ cần…” Giang Thiên Tứ hạ thấp giọng xuống, nói với hai người kế sách của gã. “Diệu kế, sư huynh đúng là diệu kế, nếu như thật sự như vậy thì Mục Long đó kể cả có bản lĩnh to lớn cũng khó tránh khỏi kiếp nạn!” “Chỉ là, diệu kế này hay thì có hay nhưng chỉ sợ làm trái với quy định thí luyện, dẫn đến tông môn can thiệp vào”, Hoàng Thiện suy nghĩ một hồi rồi nói ra một câu do dự. Nghe vậy, Giang Thiên Tứ cười nói: “Nếu như ta đã nói ra kế này thì nhất định là đã suy nghĩ kỹ lưỡng, các ngươi cứ yên tâm là được”. “Lần này trong mấy vị trưởng lão dẫn các ngươi tới đảo Long Tượng, có một người có quen biết với Giang gia ta, lần trước Thiên Vũ gặp nạn cũng chính nhờ ông ta ra mặt mới miễn cưỡng mở được Sinh Tử đài. “Huống chi các ngươi có biết, Mục Long này là người bị cổ tộc Hắc Long trục xuất không? Cao tầng tông môn sẽ không hy vọng hắn quá đỗi nổi bật, chuyện này liên quan đến phân tranh giữa vương điện Đạo Pháp và Chưởng Giáo nhất mạch, trước đó trong Huyền Tâm Huyễn Linh cốc, chẳng qua chỉ là ngại Tượng Vương mà thôi”. “Nếu không phải do Tượng Vương đại nhân coi trọng hắn thì e rằng tại bờ vực sụp đổ Loạn Tâm Ma Lâm đó, hắn đã vạn kiếp bất phục rồi!”, Giang Thiên Tứ cười khẩy, hai người bỗng nhiên bừng tỉnh. “Theo lời Giang sư huynh nói thì Mục Long đó chạy trời không khỏi nắng, đảo Phục Ma lần này chính là mồ chôn của hắn”. “Mục Long có được hai món linh khí tuyệt phẩm, đến lúc đó chúng ta sẽ lấy lại biếu tặng cho Giang sư huynh!”, Hoàng Thiện cười nói. “Không cần không cần…” Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã sang ngày hôm sau, thí luyện Phục Ma chính thức mở ra. Lúc Mục Long xuất quan, Kim Bá Thiên đã đang đợi hắn bên ngoài Tụ Linh tháp rồi. Tên tiểu tử này trải qua năm ngày tu hành cũng đã đạt đến Bích Cung cảnh tầng năm, mạnh hơn không ít so với trước đó. Hai người vừa nói chuyện vừa đến tập trung trong một đại điện của ngoại môn cùng với các đệ tử tham gia thí luyện Phục Ma khác. Nơi thí luyện lần này, đảo Phục Ma là một hòn đảo biệt lập giữa biển lớn, quanh năm bị hải vụ bao phủ, hơn nữa còn vô cùng xa Tiêu Dao Thần Tông, đường sá xa xôi cực kỳ khó khăn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]